“Vậy giờ con tính sao với người ta?”
Vương Đình Quân như suy nghĩ gì đó, một lát mới nói:
“Trước mắt con chỉ muốn gần gũi với bọn nhỏ một chút, còn mọi chuyện cứ đề số phận sắp xếp.”
Hơn mười giờ sáng, hai mẹ con mới xuất phát từ quán cà phê đến trung tâm thương mại, hai người không hề để ý phía sau hai người có một chiếc xe màu đen bám. lấy hai người từ lúc vừa ra khỏi nhà.
Thấy có khách vào, nhân viên bán hàng mở cửa, cúi đầu chào rồi mời hai người vào trong. Nhân viên bán hàng này mới đến, vì số lượng công việc quá tải, Mai và Vân Hạ không thể quán xuyến hết mọi việc nên phải thuê thêm hai nhân viên bán hàng.
Hai cô gái nhìn thấy một quý bà đi vào thì rất mừng, vì buổi sáng trung tâm thương mại cũng ít người chứ đừng nói gì đến cửa hàng. Nếu như quý bà này có thể mở hàng nữa thì đúng là không còn gì bằng.
Càng đặc biệt hơn là người đàn ông đi cùng, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn khí chất có khí chất, khiến hai nhân viên bán hàng ngắm nhìn muốn rớt cả càm.
“Hoan nghênh quý khách, hôm nay cửa hàng chúng tôi có mấy mẫu mới, quý khách có thể lựa chọn ạ!”
Hai mẹ con nhìn không thấy Mai và bọn trẻ thì có chút ngoài ý muốn nhìn nhau.
“Bà chủ của hai người không đến sao?” Bà Hương hói.
Một nhân viên bán hàng mỉm cười hỏi: “Hai vị là người quen của bà chủ sao?”
À ...” Bà Hương rất khó trả lời, dù sao bà cũng không tính là quen biết với cô gái đó.
“Đúng vậy!” Ngay lúc đó Vương Đình Quân đáp.
“Lịch trình của bà chủ chúng tôi không biết, nhưng mà sáng nay bà chủ Vân Hạ đến rồi, sau đó lại có việc nên đã rời khỏi cửa hàng, còn bà chủ Mai thì chưa đến ạ
“Bà ơi, bà còn nhớ cháu không?” Một giọng nói mềm mại muốn tan chảy vang lên từ ngoài cửa.
Mọi người đều nhìn ra ngoài, nơi đó có ba cực phẩm, trong đó có hai cực phẩm nhí rất dễ thương, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở.
Cô bé Thiên An còn nhớ cô bé đã từng gặp bà xinh đẹp này hôm khai trương cửa hàng của mẹ, bà ấy đã mua rất nhiều đồ của mẹ nha.
Bà Hường thấy cô bé còn nhớ bà thì cảm thấy trong lòng mát rượi, một đứa nhỏ đáng yêu như thế bỗng nhiên trở thành cháu nội của bà, bà nằm mơ cũng không ngờ được.
Bà đi lại gần Thiên An, ngồi xổm xuống, xoa đầu có bé rồi cười hỏi:
“Cháu còn nhớ bà sao?”
“Còn nha, bà là một người tốt bụng đã mua đồ cho mẹ cháu” Thiên Ân hồn nhiên trả lời.
Trong đầu cô bé, ngoài trai đẹp thì những người giúp đỡ mẹ cô bé đều được ghi nhớ khá lâu trong đầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!