“Không phải mình cháu, là cháu và bạn cháu cùng thiết kế” Mai lễ phép trả lời.
“Thiết kế rất tốt, ít nhất là tôi thấy rất hợp mắt tôi!” Bà Hương khen ngợi.
“Cảm ơn ạ! Chúng cháu chưa có nhiều kinh nghiệm nên vẫn cần cố gắng nhiều hơn, chỉ mong đem lại cho khách hàng những trang phục hoàn hảo nhất ạ. Nếu có mặc vào thấy có chỗ nào không thoải mái có thể trao đổi trực tiếp với cháu, cháu sẽ cố gắng khắc phục ạ!”
Nói xong Mai đưa một tấm card cho bà Hương.
Bà Hương nhận lấy tấm card nói: “Được, nếu có vấn đề gì tôi sẽ góp ý!”.
Mỗi một bộ váy bà Hương cầm lên, Mai đều nói về ý tưởng làm nên chúng, loại vải, màu sắc,...
Một cô gái làm việc rất có tâm và trách nhiệm!
Hai người đã chọn được mấy bộ vừa ý, điện thoại của Mai đổ chuông.
“Alo” . “Mang vào đây cho tôi, tôi nhìn xem là ai?”. “Cảm ơn nhiều ạ!”
Vừa tắt điện thoại thì ba bảo vệ dẫn một người mặc quần áo đen từ trên xuống dưới, khẩu trang đen, mũ đen, dây đen.
Tên trộm?
Những cửa hàng của cô là đồ nữ, trộm đến đây chắc không phải để trộm đồ nữ đó chứ?
Hay là biến thái, thích mặc đồ nữ? Một bảo vệ trung tuổi bước lên nói: “Thưa cô, chúng tôi nhìn thấy người này quanh quẩn ngoài cửa hàng này một thời gian, cảm thấy khả nghi nên mời đến để nói chuyện, cô thử xem trong cửa hàng có mất mát gì không?”
Mai nhìn thấy hai đứa con đang đứng ở trong cửa hàng, sát cửa ra vào cùng với Vương Đình Quân, túi xách và điện thoại vẫn để trên quầy thanh toán, dường như là không mất mát gì.
“Anh tại sao lại ở chỗ này của tôi làm gì?” Mai hỏi người mặc đồ đen.
“Tôi chỉ là có việc ....đứng đây chờ ...” rồi nhìn sang mẹ và anh trai, “chờ bạn thôi.”
Anh ta biết mình bị lộ tẩy rồi. Về nhà lại ăn không ngon với mẹ và anh trai rồi.
Nghe giọng nói quen thuộc như vậy,Vương Đình Quân và bà Hương nhận ra kẻ trước mặt này là ai thì nhìn nhau, sau đó cho anh ta một ánh mắt cảnh cáo.
"Ồ!” Mai nói với bảo vệ:“Chỗ tôi cũng không mất mát gì, chắc người này cũng không có biến thái đến mức trộm quần áo nữ để mặc đầu, nên chú thả anh ta đi đi!”
Biến thái? Cô gái này tưởng anh ta biến thái?
Vương Đình Quân và bà Hướng nghe cô nói thế thì che miệng lại cười trộm.
Cho chừa cái tội đi theo!
“Cô gái, nếu không có gì thì vào thanh toán cho tôi mấy bộ kia đi!” Bà Hương thấy mọi việc không sao thì nói.
Mai cảm ơn ba chú bảo vệ rồi vào tính tiền cho khách hàng.
Hai người đi vào trong rồi, Thiên Từ mới nói với Vương Đình Quân:
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!