Vương Đình Quân biết cô bé đang đắn đo điều gì, anh nói với Mai:
“Hiếm khi cô bé vui như vậy, chúng ta cùng đi ăn một bữa đi?” Là hỏi ý kiến cô sao?
“Được.” Cô thấy ánh mắt mong đợi của con gái thì không thể nào từ chối được đành phải đồng ý.
Mấy lần hai đứa nhỏ cũng hỏi cô ba bọn chúng đầu, tại sao mọi người đều có ba mà anh em chúng lại không có, cô thấy cực kỳ xấu hổ nhưng vẫn nói sự thật cho chúng biết để chúng để trông mong, giữa biển người như vậy bây giờ biết tìm đâu ra ba ruột của chúng.
Vì thế cô bán mạng làm việc để bù đắp lại tình thương của người ba, nhưng có lẽ cảm giác vẫn là thứ quan trọng nhất.
Đứa nhỏ sinh ra có đầy đủ ba mẹ vẫn là đứa nhỏ hạnh phúc nhất, ít nhất chúng còn biết được đó là máu mủ của nó.
Cô là một người mẹ thật tệ!
Nhìn thấy Thiên An quấn quýt với Vương Đình Quân như vậy, và có vẻ anh cũng thích cô bé, cô nảy ra một ý nghĩ điên rồ, nếu cô và người đàn ông này quen nhau có phải bọn trẻ sẽ có ba không?
Nhưng người đứng trên đỉnh vinh quang như vậy có thể nhận hai đứa con riêng của cô sao?
Trái ngược với Thiên An, Thiên Từ vẫn thong thả đi bộ về phía mấy người, cậu bé có chút không đỡ nổi với màn quay xe của Thiên An, miệng thì kêu mẹ, thế mà thấy trai đẹp một cái là không thèm biết mẹ ở đâu luôn.
Nhìn thấy Vương Đình Quân, cậu bé bề ngoài cũng không có biểu cảm gì, nhưng rõ ràng trong lòng cậu nhóc cũng rất vui. Mặc dù là đứa trẻ thiên tài, nhưng cậu cũng muốn có một gia đình đầy đủ như các bạn khác, cảm giác an toàn khi có một gia đình đầy đủ nó vượt xa so với chỉ có mẹ, cậu bé biết mẹ đã nỗ lực rất nhiều để có được như ngày hôm nay, nhưng như vậy vẫn chưa đủ đối với những đứa trẻ.Vòng tay của ba không mềm mại
như vòng tay của mẹ, nhưng nó lại vững chắc đến lạ, không thể so sánh được.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!