Mai nhanh chóng ngồi vào ghế sô pha, hỏi “Có chuyện gì vậy ạ?”.
Vũ Thanh Tùng đưa cho cô mấy tờ báo, tiêu đề của mấy tờ báo sáng nay cô đã đọc qua, cô quên mất ở nhà ba mẹ với anh trai cũng đang lo lắng cho cô.
Cô đúng là một đứa con vô tâm. “Em và Vương tổng là sao vậy?”
Mai nhìn thấy cả ba người đang đổ mắt nhìn về phía cô thì nở một nụ cười nói:
“Không có chuyện gì đâu, đây chỉ là hiểu lầm thôi...” Vì để cả nhà yên tâm nên cô đã ngồi kế tường tận mọi chuyện xảy ra vào hôm qua.
Cả nhà nghe xong thì không còn hỏi gì nữa.
Ngày hôm sau Mai và Vân Hạ đến xưởng vải để lựa chọn vải cho những thiết kế mới. Cũng giống như những lần trước, thống nhất loại vải rồi trả tiền sau đó cả hai
ra về, số vải đã đặt sẽ được xưởng vải vận chuyển đến xưởng may mà hai người đã hợp đồng trước đó.
Tuy nhiên, khi hai người vừa ra khỏi xưởng vải, một bóng đen bịt kín nhanh chóng đi vào.
Hai tuần sau, xưởng may thông báo đã may xong số hàng đã đặt và vận chuyển đến cửa hàng. Hai nhân viên bán hàng tiến hành sắp xếp trang phục mới lên vị trí trung tâm để khách vào sẽ nhìn thấy ngay.
Với mỗi thiết kế, Mai và Vân Hạ đã thống nhất sẽ may ba cái trên một size, họ không sản xuất hàng loạt, vì mỗi ngày đều có rất nhiều kiểu mới ra, họ không dám đặt quá nhiều để hạn chế thiệt hại nhất có thể, dù sao thì vốn vẫn chưa đủ để có thể mạo hiểm.
Chiều hôm đó Mai nhắn tin cho Vương phu nhân để cho bà đến xem đồ, đây là yêu cầu của bà, mà cô cũng có thể bán được hàng nên cô không có lý do gì để từ chối.
Bà Hướng đến, nhân viên bán hàng thông báo với Mai, cả buổi sáng Mai và Vân Hạ đều ngồi trong phòng phía sau để thiết kế, cô dặn trước phục vụ lúc nào bà đến thì gọi cô ra.
Mai dẫn Vương phu nhân đến quầy sản phẩm mới, vừa định giới thiệu cho bà thì cảm thấy có gì đó sai sai.
Cô mời Vượng phu nhân ngồi xuống, còn mình thì đi kiểm tra lại lô sản phẩm mới này, rõ ràng kiểu dáng thì đúng thiết kế, nhưng vải thì có vấn đề, lúc cô và Vân Hạ chọn vải đều chọn vải loại một, đó là loại vải tốt nhất, nhưng sao bây giờ vài lại không giống, nếu không nhìn kỹ cũng không biết được, nhưng vải này chắc chắn không phải loại vải mà cô đã chọn, sợi vải này to và thô, không mịn màng như loại vải kia.
Mai ngay lập tức gọi Vân Hạ ra kiểm tra.
Không biết có phải cô bị hoa mắt hay không, mong rằng đây là ảo giác của cô thôi.
Nhưng Vân Hạ cũng phát hiện ra điều bất thường của lô sản phẩm mới này.
Nếu là khách hàng thì có thể không nhìn ra, nhưng với dân chuyên như hai người thì chắc chắn là không thể không nhìn ra được.
Hai người khó hiểu nhìn nhau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!