Đúng như dự đoán, chiếc xe này rất được lòng Thiên Từ, cậu bé tuy không biểu hiện quá nhiều ra mặt nhưng nhìn vào ánh mắt long lanh như biết nói kia anh có thể đoán được.
Anh còn cẩn thận lắp thêm hai chiếc ghế trẻ con trên xe, để hai đứa nhỏ được an toàn nhất.
“Wao, xe của baba thật đẹp!” Thiên An vô tư phấn khích hét lên.
Con Thiên Tử để ý một chi tiết khác: Tại sao hôm này mẹ không đến đón?”.
“Mẹ con có việc bận, cửa hàng xảy ra chút chuyện, nên không đi đón được, cho nên ba đi đón hai đứa.”
Thiên Từ nghĩ chắc phải có chuyện gì đó quan trọng lắm, nếu không mẹ sẽ không để cho một người lạ đến đón anh em họ đâu, dù sao mẹ cũng chưa biết chú ấy là ba ruột của họ.
“Cửa hàng mẹ cháu có chuyện gì vậy?”
“Nghe nói lô hàng mới đưa về có vấn đề về vải, ba đã cho người điều tra rồi, rất nhanh sẽ có kết quả thôi.”
Thiên Từ nghe vậy cũng đỡ lo hơn một chút, dù sao thì người ba ruột này đúng là có năng lực, một chút chuyện nhỏ này đúng là trong tầm tay của chú ấy.
Có một người ba giỏi giang hình như cũng tốt nha!
Ba người đi một chiếc mui trần rất ngầu thu hút nhiều ánh nhìn trên đường, lúc đi qua một trường học, Thiên An nhìn thấy người ta bán kẹo chỉ, cô bé không tự chủ được nuốt nước bọt.
“Con muốn ăn sao?”
“Đúng là con có chút muốn ăn xem mùi vị nó như thế nào, ở nước ngoài không có loại này”.
Vì chở hai đứa nhỏ nên tốc độ lái xe của Vương Đinh Quân rất chậm, anh tấp vào lề đường rồi mua cho hai đứa hai cái, đồng thời mua thêm hai cây kem bông gòn.
Thiên An vui mừng phấn khích.
Thiên Từ vẫn vẻ mặt bình tĩnh, nhưng cũng rất thoải mái. Cậu là một đứa bé thiên tài, tuy nhiên cậu bé cũng muốn được cưng chiều như những đứa trẻ khác, chỉ là nhìn thấy mẹ vất vả, cậu cũng không nỡ lòng nào nhõng nhẽo, cậu buộc mình phải trưởng thành thật nhanh để chăm sóc mẹ và em gái, cho nên cậu không có cảm giác được cưng chiều như những đứa trẻ khác.
Nhưng Vương Đình Quân lại rất đặc biệt, mặc dù bề ngoài chú ấy tỏ ra rất cưng chiều Thiên An, nhưng chú cũng không đề cậu bé có một chút tủi thân hay thua thiệt nào, chú ấy xách ba lô cho Thiên An thì cũng xách ba lô cho cậu bé, chú bế Thiên An thì sẽ dắt tay cậu bé, chú ấy hỏi Thiên An muốn ăn gì thì cũng hỏi cậu bé. Cậu bé cảm thấy lúc ở cạnh người ba ruột này, cậu bé không cần một chút phòng bị nào, thoải mái đúng với lứa tuổi.
Lúc đầu, cậu bé nghĩ rằng ba cậu bé đã bỏ rơi mẹ con cậu, nhưng sau đó mới biết sự thật là hai người vốn dĩ không biết nhau, ba cậu cũng không biết đến sự tồn. tại của anh em cậu, rõ ràng là người ba ruột này không có lỗi, nếu có thì chỉ là đã bị mẹ cậu dụ dỗ làm trai bao.
Nghĩ thôi cũng buồn cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!