Không còn cách nào khác, ông ta đành phải đến tổng bộ của tập đoàn Thiên Hạ để gặp Vương Đình Quân.
Ông ta đã đến đây vài lần trước đó, nhưng vẫn không khỏi cảm thán trước độ hiện đại của tòa nhà này. Mọi lần Vương Đình Quân đều cho ông ta ngồi chờ cả buổi mới có thể gặp mặt, thế mà hôm nay lại để cho thư ký dẫn ông ta vào luôn.
Thư ký mời ông ta vào phòng dành để tiếp khách, rót nước cho ông ta rồi lui ra ngoài.
Vài phút sau,Vương Đình Quân bước vào. “Ngọn gió nào thổi Lâm tổng đến đây vậy?”
Lâm Quốc Hùng thấy anh bước vào thì đứng dậy, mặc dù ông ta là bậc cha bậc chú vớiVương Đình Quân nhưng thương trường không tính tuổi tác.
“Làm phiền Vương tổng rồi, hôm nay tôi đến đây có chút việc cần hỏi.”
Vương Đình Quân bày ra tư thế mời ngồi, anh cũng thuận thế ngồi xuống.
“Có việc gì mà khiến Lâm tổng phải đến đây một chuyến vậy?”
“Tôi nghe nóiVương tổng đã lên tiếng nếu ai hợp tác với Lâm Thị thì sẽ là đối thủ của Thiên Hạ, chuyện này là có thật sao?” Ông ta vừa hỏi vừa nhìn chăm chú vào Vương Đình Quân để xem thái độ của anh.
Ông ta cũng hoành hành trên thương trường mấy chục năm rồi, mấy chuyện nhìn mặt đoán thái độ cũng không phải là không thể.
Ông ta cứ nghĩ Vương Đình Quân sẽ chối, ai ngờ nghe anh nói một câu tỉnh bơ:
“Đúng vậy.”
Lâm Quốc Hùng cảm thấy máu mình sôi sùng sục, nhưng lại không dám phát tiết, đối đầu với người như Vương Đình Quân chỉ càng thiệt thân hơn thôi.
“Tôi có thể biết lý do không?” Lâm Quốc Hùng lạnh giọng hỏi, trước khi chết cũng phải biết được lý do vì sao mình chết, như vậy cũng coi như thỏa mãn hơn.
“Lâm tổng nên về hỏi con gái ngoan của ông vừa mới làm ra chuyện gì chứ, sao lại hỏi tôi?”.
“Hoàng Yến đã làm gì?” Ông ta cũng không ngờ chuyện này lại liên quan đến con gái ông.
Dạo gần đây chuyện công ty đang rối ren ông ta không có tâm tư nào quan tâm đến con gái đang làm gì ,
cũng không thấy bóng dáng nó đâu, không biết lần này nó lại gây ra họa gì đây nữa?
“Lâm tổng vẫn là về hỏi con gái cưng của ông đi”. Giọng anh lạnh ngắt.
Nhìn khuôn mặt bây giờ của Vương Đình Quân và lúc ở cạnh Thiên An như thế hai người hoàn toàn khác nhau vậy.
Trông anh bây giờ đúng chuẩn người đứng trên đỉnh của kim tự tháp, lạnh lùng, khó gần, trên người tàn ra khi chất của bậc vương giả làm cho người ta nhất thời cảm thấy tự ti.
Ngay lúc nước sôi lửa bỏng , Lâm Quốc Hùng không ngờ con gái cưng của ông ta lại chọc vào tổ ong này.