Bộ sưu tập đồ chơi khiến Thiên Tử choáng váng, không ngờ người chú này lại có sở thích sưu tầm những vật này như vậy, những chiếc xe ô tô mô hình, súng, xe tăng mô hình đủ thể loại từ lớn đến nhỏ.
Thiên Từ rất thích.
“Của chú hết sao?” “Tất nhiên, nói đi, thích gì chủ tặng” “Cháu có thể lấy hai món không?”
“Thằng nhóc thối, cháu quá tham rồi đấy, nhưng được rồi, nể tình ruột thịt, chú sẽ hào phóng một lần.”
“Cái kia và cái kia.”
Thiên Từ chỉ lên hai vật, đó là một chiếc xe đua mô hình và một chiếc xe tăng mô hình nhìn rất đẹp.
Những thứ này không hề rẻ đâu. Mà có tiền chưa chắc đã mua được. Vương Định Trường thấy cậu nhóc chỉ lên hai cái đồ
chơi đó thì khóc ròng trong lòng, là hai thứ anh ta thích nhất.
Thằng nhóc thối này chẳng lẽ là muốn chọc tức anh ta sao?
Nhưng anh ta không thể làm gì khác ngoài dâng hiến hai người bạn quý giá nhất cho đứa cháu này, ai bảo nó là cháu anh ta cơ chứ, có đứa cháu ranh ma như vậy, người chủ như anh ta chắc sống cũng khó mà thọ nha.
Thấy Thiên Tử ôm hai đồ chơi về phòng,Vương Đinh Quân mỉm cười nói:
“Chà, chú Trường cho con sao?” “Đúng vậy” .
“Đó là hai đồ chơi chú con thích nhất đó, không ngờ lần này chú con lại chơi lớn như vậy?
“Chú sang an ủi chú ấy đi, chắc giờ này còn ngồi khóc đó, thấy cái bản mặt méo mó của chú ấy là cháu biết hai đồ chơi này chú ấy rất thích rồi” Thiên Từ không tim không phổi nói.
Biết người tha rất thích mà vẫn lấy, lại còn vui vẻ như vậy nữa, đây không phải là cười trên nỗi đau của người khác thì là gì chứ?
“Được rồi, đánh răng rồi ngủ đi, mai chú Trường sẽ đưa con vào trường học, bây giờ ba vào viện với em gái, ngủ ở đây một mình không quen thì qua ngủ với chú con, tiện thể an ủi chú ấy luôn.” Vừa nói Vương Đình Quận vừa mở tủ đồ, lấy một bộ quần áo thoải mái ra mặc.
“Giờ chú còn vào viện làm gì nữa?” Thiên Tử hỏi. “Ừm, để mình mẹ con trong đó, ba không yên tâm.”
Vương Đình Quân đi rồi, Thiên Từ đúng là không quen chỗ mới lắm, thế là cậu nhóc ôm gối đi qua gõ cửa phòng Vương Đình Trường.
Anh ta cũng vừa mới chợp mắt đã thấy có người gõ cửa, trong lòng bực bội nhưng vẫn dậy đi mở cửa ra, thực ra cửa không có khóa, bình thường mọi người ai muốn vào thì cứ thế mở cửa đi vào thôi, hôm nay lại còn bày đặt gõ cửa làm gì không biết.
Nhưng mở cửa ra lại thấy cậu nhóc đang ôm gối đứng trước cửa, bao nhiêu lời định nói đều nuốt xuống bụng, nặn ra một nụ cười hỏi:
“Nhóc thối, cháu muốn ngủ với chú sao?” Thiên Từ gật đầu.
“Ba cháu đâu?” Anh ta còn ngó qua ngó lại để tìm kiếm bóng dáng của anh trai, nhưng không thấy đâu.
“Đi vào bệnh viện với em gái rồi.”
“Được rồi, vào ngủ với chú đi, mai ngủ dậy chú đưa đi học”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!