Mọi chuyện ở buổi họp báo anh để lại cho thư ký Nam giải quyết.
Đám phóng viên cũng đang tiêu hóa lượng tin tức này, nhất thời không ai hỏi gì, cứ thế buổi họp báo chóng vánh kết thúc.
Vương Đình Quân đưa Mai lên văn phòng của anh, đây là lần đầu tiên Mai đến đây, không hổ danh là tổng tài của tập đoàn Thiên Hạ, màu sắc trang trí vẫn bá đạo như trong căn hộ của anh vậy, không hề có màu mè, chỉ có sự tương phản của hai màu đen và trắng, nhưng quả thật rất hài hòa, không tạo cảm giác quá đơn điệu và nặng nề.
Cửa sổ kính cỡ lớn ở phía sau ghế ngồi để anh có thể ngắm toàn bộ không gian thành phố, quả thật người đàn ông này rất biết hưởng thụ đó.
“Em ngồi xuống đi.”Vương Đình Quân thả tay cô ra.
Mai ngồi xuống, bắt đầu mở miệng chuyện mình đang lo lắng:
“Chuyện lúc nãy, anh không cần làm như vậy, nếu sau này mọi người biết được sự thật, sợ mọi chuyện lại phiền phức hơn, dù sao lần này cũng làm liên lụy đến anh, thật sự xin lỗi.”
Cô cúi đầu xuống xin lỗi rất thành khẩn.
Vương Đình Quân đã hiểu ý cô nói là gì, thì ra cô đang nghĩ những câu vừa rồi anh nói là để giải quyết chuyện tạm thời, là đang diễn trò.
Tự nhiên, lòng cảm thấy chùng xuống. “Mai, nhìn anh” Anh nói. Mai cũng vô thức ngẩng đầu lên.
Hai người ngồi đối diện nhau, cách nhau chiếc bàn, bốn ánh mắt đang nhìn thẳng vào nhau, như muốn phát ra tia lửa.
“Những lời anh nói vừa nãy, tất cả đều là sự thật, không hề có lời nào là nói dối. Em hiểu ý anh chứ?”
Bùm” là đầu óc của cô nổ tung rồi.
Cô cảm thấy người trước mặt này diễn có phải quá lố rồi không? Ở đây bây giờ chỉ có hai người, anh nên thoát vai đi chứ, hay thích diễn đến nghiện rồi.
“Ở đây không có ai, anh không cần phải nghiêm túc như vậy” Mai nói.
Vương Đình Quân cạn lời, lần đầu tỏ tình còn bị người ta tưởng là đang diễn trò, anh đã tạo cái nghiệp gì vậy?
Uống công anh moi tim moi phối ra để nói, vậy mà cô gái này lại nghĩ anh đang diễn, có khi trong lòng còn nghĩ anh diễn quá nhập tâm cũng nên ấy chứ.
Bingo! xin chúc mừng, anh đoán đúng rồi nha.
“Tình cảm của anh dành cho em, có lẽ những ngày qua em cũng cảm nhận được, còn hai đứa nhỏ, bọn chúng đúng là con của anh, là con ruột của anh!” Anh nhấn mạnh từng chữ.
“Anh ... anh đừng đùa nữa, chuyện này không phải anh muốn là được đâu.”
Mai hoang mang tột độ, gì mà con ruột của anh chứ, rõ ràng hôm đó cô gọi trai bao mà, sao có thể là con của anh được?
Mai nhìn chằm chằm vào mắt anh, nhưng cảm thấy ánh mắt của người này rất kiên định, như thể anh đang nói thật vậy.
“Chuyện này anh có thể nói đùa với em được sao? Kết quả kiểm tra DNA lúc nãy là thật.”
“Hà ..? Anh nói vậy là sao? Tại sao anh lại có thể là ba ruột của con em?” Mai giống như đang nghe một câu chuyện gì đó ly kỳ lắm vậy, đại não gần như không hoạt động vào lúc này.
Đã có vài lần cô cũng có ý định tìm hiểu một chút về người đàn ông đêm hôm đó, nhưng sau đó lại có chút
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!