Thiên An và Thiên Từ đều khá thích hải sản, nghe nói vậy thì nhảy cẫng lên, vui vẻ, ngay lập tức đi cất balo rồi bắt đầu tắm rửa.
Bọn nhỏ đã tự lập chuyện sinh hoạt cá nhân khá Sớm nên cô cũng đỡ đi mấy việc.
Vương Đình Quân đi đến gần bếp hỏi: “Sao hôm nay em về sớm vậy?”
“À, dạo này nhiều việc quá, không có thời gian ở cạnh bọn nhỏ, nên hôm nay tính về sớm nấu ăn, tiện thể nói cho bọn nhỏ biết” Mai vừa rửa rau vừa trả lời.
Vương Đình Quân cởi áo khoác ra, xắn ống áo lên
hỏi:
“Có cần anh giúp gì không?” “Anh rửa tôm và mực hộ em đi, ở đằng kia kìa?”
Hai người vừa làm vừa nói chuyện, không khí rất vui vẻ và đầm ấm, đến lúc hai đứa nhỏ tắm rửa xong xuôi thì mọi thứ cũng đã xong, vì ăn lẩu nên quyết định ngồi ở giữa sân nhà cho thoải mái, bốn người ngồi xung quanh nồi lẩu, hai đứa nhóc cũng lâu rồi không ăn lẩu nên rất hí ha hí hửng.
Vương Đình Quận rất ít khi ăn uống kiểu này, anh thường ăn ở các nhà hàng nổi tiếng, mời các chuyên gia ẩm thực về nấu, đầu bếp ở nhà cũng là đầu bếp có tay nghề cao, chuyên gia phục vụ trong các nhà hàng bốn năm sao. Những lễ nghi thường được học từ lúc nhỏ, học ăn, học nói, đều mời các chuyên gia về hướng dẫn, nên việc ăn uống chung đụng kiểu này hầu như là không có.
Ở với ba mẹ con, anh cảm thấy rất thoải mái, không cần bất cứ một khuôn phép nào, thỉnh thoảng hai đứa nhóc ăn không hết cơm, Mai sẽ ăn những thức ăn còn dư lại đó, lúc đầu anh cảm thấy điều đó là không cần thiết và không hợp vệ sinh, nhưng sau khi quen lại thấy nó rất bình thường thậm chí anh ăn lại đồ ăn của cô nhóc Thiên An còn cảm thấy rất ngon.
Gia đình là vậy, không cần có những lễ nghi gì cho lắm, chỉ cần tất cả mọi người thấy vui là được rồi.
Cả nhà vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả, bỗng nhiên Mai hỏi:
“An, Từ, hai đứa rất thích chú Quận sao?”
Thiên Từ ngừng đũa chốc lát, sau đó lại tiếp tục ăn, còn nhóc Thiên An thì vừa nhai vừa nói:
“Mẹ chỉ được cái hỏi thừa, baba đẹp trai, tốt tính như vậy có ai lại không thích chứ không phải mẹ cũng rất thích à?”
Ách, có cần phải nói toẹt ra vậy không?
“A hèm, vậy nếu chủ Quân là ba ruột của các con, thì các con có vui không?”
Thiên Tử như đang suy nghĩ gì đó, sau đó cậu nhóc nói:
“Cũng bình thường”
Ngược lại Thiên An vẫn không để ý gì, trực tiếp nói:
Ngược lại Thiên An vẫn không để ý gì, trực tiếp nói: “Thì baba chính là baba ruột mà.”
Hå? “Các con biết chuyện này rồi sao?” “Đúng vậy nha.” Thiên Từ hét lên một tiếng trong lòng “hỏng bét”.
Mai ngớ người Thiên An, sau đó nhìn sang Thiên Tử, thấy cậu nhóc không dám nhìn cô, mà chỉ cúi đầu im lặng ăn cơm thì cô đã hiểu rồi.
Cậu nhóc đang né tránh cô! Là tụi nhóc biết hết rồi, chỉ còn lại cô. Cô giống như đang bị ba con nhà này giỡn mặt vậy. Uất ức đến mức nước mắt cứ thế lăn dài trên má.
Cô lấy tay gạt nước mắt sang một bên, sau đó đứng dậy cầm điện thoại và túi xách phóng ra khỏi nhà.
Ở trong nhà, ba người ngồi ngơ ngác, ban đầu Vương Đình Quân định đuổi theo nhưng nghĩ lại để cho cô có một chút không gian để bình tĩnh lại đã, nên anh không đuổi theo nữa, mà ở nhà với hai đứa nhỏ.
“Baba, con sai rồi, là con lỡ lời, con không cố ý đầu”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!