Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiểu Nha Đầu, Tôi Phục Em Rồi!

Trải qua một thời gian, kim đồng hồ cứ chạy, mỗi người một việc. Trong lúc Tô Chỉ Nhược làm bài tập thì anh cũng tranh thủ xử lý công việc của mình.

Lúc này anh quay đầu qua thì thấy tay cô đang cầm cây viết đặt lên vở, tư thế đang viết, tay kia chống nhẹ lên trán, đầu cúi nhẹ, còn phần tóc thì vài cộng rũ xuống. Anh nhìn một hồi lâu thì chợt thấy có gì đó không đúng lắm, tư thế này đã duy trì từ nãy đến giờ. Anh cúi nhẹ người nhìn thì mới biết là cô nhóc này đang ngủ, tư thế này cũng thật đáo để quá đấy chứ, quả không nằm ngoài dự đoán của anh.

Hoắc Tử Sâm cảm thấy có chút buồn cười, cảm thấy cô quá đáng yêu. Anh đưa tay rút nhẹ cây viết ra rồi để nó sang một bên, sau đó đỡ lấy người cô rồi một lần bế lên, nhìn có vẻ trơn tru thuần thục. Anh đặt cô nằm yên vị trên giường của mình, vuốt nhẹ mái tóc rồi nói một câu chúc ngủ ngon.

...

Sáng hôm sau

Tô Chỉ Nhược mở mắt dậy, nhìn xung quanh, cái rèm cửa, cái bàn, cái ghế, cái tủ này... Cô nhìn một hồi thì thở dài, miệng lẩm bẩm.

"Lại ngủ quên, sao mày lại ham ngủ thế đồ heo này."

Hôm nay là chủ nhật nên cô không cần phải đến lớp, xuống nhà nhìn xung quanh lại chẳng thấy anh đâu, không hỏi nhiều cũng tự biết anh đã đi làm. Ngày chủ nhật là ngày nghỉ của nhân viên, hầu như ai cũng được nghỉ ở nhà. Duy chỉ có anh là chăm chỉ như con ong, suốt ngày chỉ có công việc và công việc. Có lẽ công việc là thú vui tao nhã nhất của anh!

..........

Thấm thoát ngày thi cũng đến.

Hôm nay là ngày thi đầu tiên, Tô Chỉ Nhược có chút lo lắng. Đây là lần đầu tiên cô thi cử ở Trung Quốc, thật ra hình thức thi cử của các nước cũng không khác biệt gì mấy. Chỉ là học sinh ở Trung Quốc thật sự mà nói thì họ rất áp lực trong việc học tập, dân số đông nên họ cần phải không ngừng cố gắng để đạt lấy một phần trăm hy vọng kia. Ai nấy đều tất bật chuẩn bị bài vở, giấy tờ, bút thước, cô đứng ở hành lang nhìn thì thấy hầu như học sinh nào trên tay cũng cầm tờ giấy đọc đi đọc lại những con chữ ngoằn ngoèo dài dẵn.

Cô cảm nhận được tâm lý của họ, cô biết họ ai nấy đều đang rất lo lắng. Cuộc thì giữa kì thật ra cũng không quá quan trọng như cuộc thi giữa kì, nó giống như một cuộc thi khảo sát đánh giá năng lực của học sinh. Khi ở nước ngoài cô không trải qua cuộc thi giữa kì mà chỉ có những bài test thường xuyên, và cuộc thi chuyển cấp cuối kì mà thôi. Học sinh ở đấy họ cũng không tỏ ra quá nhiều sự lo lắng, chỉ cần họ ôn đủ kiến thức thì sẽ không hề lo lắng gì mà rất ung dung. Nếu có ôn bài thì họ cũng sẽ không có trạng thái như thế này.

Vì vậy mà làm cho tâm lý của cô cũng bị ảnh hưởng phần nào.

"Nhược Nhược, cậu sao nhìn có vẻ lo lắng thế? Tiếng Anh không phải sở trường của cậu à?" Dương Hy lúc này vỗ nhẹ vai mà nói.

Cả hai thi chung phòng với nhau là phòng số 17, còn Vĩ Thành thì thi phòng số 19 ở trên lầu.

"Tớ biết, chỉ có điều tớ thấy mọi người ai nấy đều lo lắng nên tâm lý tớ cũng bị ảnh hưởng theo!" Tô Chỉ Nhược mỉm cười nhẹ đáp.

"Ôi trời, đương nhiên là lo lắng. Tiếng Anh là ngoại ngữ nói dễ thì không dễ, nói khó thì không khó, nhưng mà nó đã làm cho rất nhiều học sinh Trung Quốc phải khóc lóc, than thở, ôm đầu vì nó đấy. Còn cậu thì cứ thoải mái đi, cậu chỉ kém mỗi môn toán nhưng mà chẳng phải chú Hoắc đã kèm cậu suốt nhiều ngày liền đó sao, vậy nên cậu đừng lo lắng quá!" Dương Hy an ủi.

Thành tích của Dương Hy để nói xuất sắc thì không phải, cô học khá ổn và đều tất cả các môn ngoại trừ tiếng anh. Cô cũng lo lắng lắm, vì cô sợ nhất là môn này. Cơ mà khi nhìn qua Chỉ Nhược, người sống từ nhỏ bên nước ngoài mà lại lo lắng như thế thì làm cho cô phải gồng lên, tỏ ra không sợ hãi.

Sau khi thi xong dường như nhìn ai cũng rất thoải mái, có lẽ đối với họ khi trải qua được môn học khó nhất đó chính là điều tuyệt vời. Tô Chỉ Nhược chào tạm biệt với Dương Hy cùng Vĩ Thành tại sân trường, sau đó thì cũng rời đi.

"Nha đầu!" Giọng nói trầm ấm, quen thuộc từ phía xa vọng đến.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận