“Bạn trai, cậu đúng là bạn trai cô ấy? Sao tôi trông không. giống vậy?”, Ngưu Quân nhìn Tần Khải, giọng điệu hèn mọn khinh thường.
Chu Tư Tư đứng sau lưng Tần Khải, trong lòng cũng bồn chồn.
Cô ấy có chút sợ hãi, không biết lúc này có thể dựa dẫm vào Tân Khải không.
“Vậy nhìn ông coi, chẳng phải cũng không giống giáo viên đó sao?”
Tân Khải cười híp mắt, không khách khí phản công. “Cậu... Ngưu Quân chỉ Tần Khải, vẻ mặt có chút khó coi.
Thế nhưng, ước lượng chênh lệch thân thể giữa hai người, Ngưu Quân vẫn không nói ra lời nào khó nghe cả.
Tân Khả khá trẻ tuổi, thân thể khỏe mạnh.
Nếu thực sự đánh nhau, ai chịu thiệt, trong lòng Ngưu Quân biết rõ.
“Nếu là bạn trai của Tư Tư thì cũng không phải người ngoài, chỉ bằng cùng qua uống ly rượu đi?”. Lời đến bên
miệng, Ngưu Quân đột nhiên đổi giọng.
Một mình gã không phải đối thủ của Tân Khải, nhưng đến phòng riêng, thì không phải hay cho Tần Khải rồi.
Sao Tần Khải có thể không biết gã có âm mưu được chứ?
Vừa nhìn ánh mắt Ngưu Quân, Tần Khải đã biết tên này chẳng có ý gì tốt cả.
Lưu manh có văn hóa, quả thực còn không bằng súc sinh! “Tôi nói này, cậu nhóc, không phải cậu sợ rồi chứ? Văn hóa bàn rượu là truyền thống mấy nghìn năm rồi, cậu muốn
tồn tại trong xã hội này, không uống rượu là không được đâu!
Ngưu Quân sợ Tân Khải không đồng ý, đối cách khiêu khích.
Chu Tư Tư lại sợ Tần Khải dính chiêu, âm thầm nhéo eo. Tân Khải.
Văn hóa bàn rượu, còn truyền thống mấy nghìn năm? Nghe mấy lời này, Tần Khải suýt nữa cười thành tiếng.
Trải qua các triều đại đều có lệnh cấm rượu, dù là trong triều hay là ở dân gian.
Nhưng dạo này, chuyện rượu chè luôn lấy cớ thành đối nhân xử thế để ngụy biện, bắt trên làm dưới theo, trở nên thịnh hành, chẳng ngờ giờ nó lại gắn mác văn hóa truyền thống.
Tên giáo viên này không những nhân phẩm tệ hại, mà học. vấn cũng chẳng ra gì.
Trong lòng khinh miệt, Tân Khải ngoài mặt lại híp mắt cười: “Được thôi, vậy thì nghe theo ý ông, Tư Tư, chúng ta qua ngồi một lát, dù sao cũng còn sớm”.
“Như vậy mới đúng chứ! Ha ha...”
Ngưu Quân nghe thấy Tần Khải đồng ý, suýt chút nữa đã cười ngoác miệng.
Chu Tư Tư túm chặt tay Tân Khải, nhìn Tân Khải quay người, cô ấy liều mạng lắc đầu, ra dấu bảo Tân Khải đừng đi.
Tần Khải lài cười nhạt, mượn thế ôm eo Chu Tư Tư vào lòng.
Anh bình tĩnh vội ra mắt an ủi Chu Tư Tư, ra hiệu cho Ngưu Quân dẫn đường.
Mắt thấy Chu Tư Tư được Tân Khải ôm lấy, gương mặt mập mạp của Ngưu Quân trông vô cùng khó coi.
Gã có ý đồ với Chu Tư Tư không phải ngày một ngày hai, không dễ gì hôm nay mới tìm được cớ, lưa Chu Tư Tư ra, mắt thấy chuyện tốt sắp thành nhưng không ngờ giữa đường lại
nhảy ra một tên nhiều chuyện xen vào việc người khác.
Duy nhất một chuyện khiến Ngưu Quân thấy may mắn là Tần Khải có vẻ cũng không thông minh lảm.
Chứng tỏ gã còn cơ hội! “Anh... Buông tay!”
Bị Tân Khải tiếp xúc khoảng cách gần như vậy, Chu Tư Tư đỏ mặt.
Lúc này không tiện giãy dụa, cô ấy chỉ có thể nhỏ giọng đe dọa.
Tân Khải cười nhạt, xem như không nghe thấy.
Làm tấm chản cũng không thể làm không công, ít nhiều cũng phải có chút thu hoạch chứ?
Đương nhiên, quan trọng nhất là, diễn trò thì phải làm hết. ,
“Diễn cho tốt đi, cẩn thận đừng để người khác nhìn rai
Nhỏ giọng nhắc Chu Tư Tư một câu, Tần Khải cười như gió xuân.
Chu Tư Tư đen mặt, trong lòng thấy vô cùng oan ức, nhưng lại không thể làm gì.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!