“Nhận thua đi, chàng trai, gừng càng già càng cay. Tôi cũng không cần mở ra, cũng không cần cậu uống năm ly, tự phạt ba ly là được, thế nào?”, Ngưu Quân bắt chước giọng điệu của Tân Khải trước đó, quái dị nói.
Mọi người đều không nói gì.
Những lúc thế này không muốn uống nhiều hơn thì chỉ đành cúi đầu im lặng.
Tiếc là hình như Tân Khải không có ý định im lặng.
Anh nhìn Ngưu Quân, trông có vẻ nghiêm túc nói: “Thầy Ngưu, tôi có thói quen, chưa đến cuối cùng thì tôi sẽ không nhận thua, muốn tôi đầu hàng là không được”.
“Cứng đầu thế, tốt, tốt lắm! Hôm nay tôi sẽ khiến cậu thua tâm phục khẩu phục, nhìn cho kỹ đây, hôm nay chắc phải
uống năm ly rượu, tôi nói đấy”.
Ngưu Quân gây áp lực cho Tân Khải không thành, gã nổi nóng.
Gã nghiến răng, mặt đầy vẻ mong đợi mở cốc xúc xắc trước mặt mình.
Nhưng Ngưu Quân vừa rồi còn đắc ý, ngay sau đó sắc mặt bỗng trở nên xám xịt.
“Chuyện, chuyện này sao lại thế, không thể nào? Đây...”
Nhìn chằm chằm số điểm cuối cùng của con xúc xắc, Ngưu Quân như bị một chiếc búa đập mạnh vào sau gáy, cả người suýt nữa thẫn thờ ngay tại đó.
Ba viên xúc xäc một điểm đặt trước mặt gã.
Lần này Tân Khải lại lớn hơn gã chỉ một điểm.
Người trên bàn cũng trố mắt nhìn.
Dù là Chu Tư Tư thì cũng trợn to mắt, nhìn qua nhìn lại giữa Tân Khải và xúc xắc.
Dường như Tần Khải cũng may mản thật đấy, may mản đến mức vô lý.
“Ngại quá, cao hơn một điểm, thầy Ngưu à, mời thầy”.
Tần Khải bắt chéo hai chân lại với nhau, mỉm cười tựa vào phía sau.
Ngưu Quân tức đến mức mặt đỏ bừng, gã lại không thể cãi, chỉ đành bưồn bực uống năm ly, lại càng cảm thấy không phục Tân Khải.
Uống hết năm ly rượu, Ngưu Quân lại bắt đầu chơi tiếp.
Gã vứt hết thể diện, lân nào cũng muốn đối đầu với Tân Khải.
Dĩ nhiên kết quả cũng rất rõ ràng.
Ngưu Quân bị chuốc uống hơn ba mươi ly rượu, ngược lại
Tân Khải chỉ uống chưa đến mười ly, có lần uống liên tục năm ly là vì điểm số bằng với Ngưu Quân.
“Tôi không phục, cái vận may quái quỷ này của cậu là sao, tôi..”, phải uống tiếp năm ly nữa, dù tửu lượng của Ngưu Quân có cao thì lúc này cũng hơi loạng choạng rồi.
Phó hiệu trưởng Quách ở một bên nhìn Ngưu Quân chịu thiệt thì đành phải đè Ngưu Quân ngồi xuống.
“Thầy Ngưu, trước tiên cứ từ từ mà uống chứ, thân là lãnh đạo, tôi cũng phải chơi một ván, thây cứ ngồi đấy cho tỉnh đã”, nói rồi phó hiệu trưởng Quách giành quyền chủ động.
“Hay là hôm nay đến đây thôi nhỉ? Trời cũng tối rồi”, Chu Tư Tư thấy tình hình không ổn vội nói.
Cô ấy nghĩ dù Tân Khải có giỏi đến đâu cũng không thể đỡ được sự tấn công dồn dập của đám người này.
May mắn không phải luôn có, nhưng tửu lượng của các vị lãnh đạo đồng nghiệp này quả thật quá cao.
Cứ đối đầu với họ như thế, chắc chẳn Tần Khải sẽ gặp bất lợi.
“Bây giờ muốn đi à? Cô Chu, cô làm thế là không nể mặt lãnh đạo à?”
“Giáo viên tiên tiến của mấy năm trước, phó hiệu trưởng Quách đều chỉ đích danh cô, cô cứ thế mà đi không uống cùng lãnh đạo một ly, hơi không chân thành đấy nhỉ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!