Thậm chí cô ấy đã hơi hối hận vì lấy Tân Khải làm bia đỡ đạn rồi.
Chẳng những bị Tân Khải chấm mút, mà còn chưa chắc có thể thoát khỏi dây dưa, có thể nói, chưa ra khỏi hang hổ mà đã tiến vào ổ sói.
Chu Tư Tư vô cùng nghỉ ngờ, có phải tên mặt dày mày dạn này là ông trời phái xuống trừng phạt cô hay không.
“Mày tiêu rồi, con mẹ nó mày dám đắc tội với ông đây, về sau đừng hòng sống ở Đông Hải! Còn cả Chu Tư Tư nữa, cô là đồ đê tiện, trước đây luôn ra vẻ đoan trang, hóa ra cũng chỉ là thứ đồ lẳng lơ, ông đây đúng là mù rồi, thế mà lại coi trọng cô!”. Tức giận xông lên đầu, Uông Hộ Ngưng không nhịn được chửi ầm lên.
Nói chuyện cũng càng ngày càng khó nghe. Chu Tư Tư nghe thấy lời này, vừa ấm ức lại vừa tức giận.
Bây giờ cô ấy hệt như rơi vào hố phân, cả người bẩn thỉu, có lý mà không thể nói rõ.
Tân Khải lại làm như không có việc gì, bình chân như vại giang tay ra, vô tội nói: “Người anh em à, anh nói chuyện đời tư của tôi ở ngay trước mặt tôi như vậy, cho dù anh có đoán đúng được một chút thì cũng thất đức quá rồi?”
Một câu ngắn ngủi, Chu Tư Tư nghe mà vừa sốt ruột vừa tức giận, đây không phải là càng tô càng đen sao?
Nhưng lại không thể giải thích, trong lúc cấp bách, cô ấy giơ tay nhéo mạnh vào eo Tần Khải, đảo mắt đã quay ngoät một trăm tám mươi độ.
“Lưu manh, anh còn dám nói nhăng nói cuội, tôi lột da anh!"”. Một câu nói, nhìn như Chu Tư Tư đang thủ thỉ rì ầm bên tai Tân Khải, nhưng thật ra là đang nghiến răng nghiến lợi.
Dù là Tân Khải cũng không kịp đề phòng, bị tập kích đau đến nhe răng trợn mắt.
Con thỏ nóng nảy cũng có thể cắn người, huống chỉ đây là một con cọp cái.
Chơi quá đà, chơi quá đà rồi... “Khụ khụ...”
Tân Khải ho khan một tiếng, trong nháy mắt bị ép buông tay, sức lực trên tay Chu Tư Tư cũng nới lỏng.
Hai người thông qua trao đổi lực tay, cuối cùng đã đạt chung nhận thức trong thời gian ngắn.
Uông Hộ Ngưng trông thấy nữ thần của mình liếc mắt đưa tình với người khác ở ngay trước mặt mình, sao có thể nhẫn nhịn?
Tính tình vốn đã không tốt, vốn đã hung hăng hống hách, lúc này anh ta tức quá hóa cười: “Ha ha... tốt, rất tốt. Chỉ là một tên nhà quê, ông đây nhún nhường mày, vậy mà mày lại dám thách thức ông đây, mẹ nó tao giết chết mày!”
Gầm lên giận dữ, Uông Hộ Ngưng vung tay đấm thẳng về phía mặt Tân Khải.
Nhìn thấy cảnh này, Chu Tư Tư sợ hãi tái xanh mặt mày.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!