Người đến khách sạn Long Hồ để ngắm người đẹp ngày càng nhiều, mà chuyện này cũng được truyền đi càng ngày càng xa.
Hứa Thục Quân ngạc nhiên phát hiện, doanh thu của buổi sáng ngày hôm nay đã vượt qua bốn mươi vạn.
Có lẽ, doanh số của cả ngày hôm nay có thể vượt qua mốc tám mươi vạn, thậm chí có thể lên đến chín mươi vạn!
Khoảng cách với mục tiêu càng lúc càng gần!
Nếu như là trước kia, mục tiêu một trăm vạn một ngày là thứ mà Thục Quân không bao giờ dám nghĩ đến, nhưng bây giờ có thể tưởng tượng một chút rồi.
Trên mạng.
Thay đổi mới của khách sạn Long Hồ hấp dẫn không ít bình luận của cư dân mạng.
“Theo như những hình ảnh tôi nhìn thấy trên mạng, thì những bộ quần áo mà người phục vụ tại khách sạn Long Hồ mang thật sự chính là những bộ mà Đàm Tuyết Lăng đã đăng hôm qua!”
“Những thiết kế này là mới ra đúng không? Tôi chưa từng thấy kiểu thiết kế nào giống như thế trên mạng trước đây.”
“Đúng vậy, tôi nghe nói những bộ hán phục này là do xưởng quần áo Giai Di thiết kế. Nghe bảo hình như mới vừa thiết kế gần đây, sau đó nhờ Đàm Tuyết Lăng quảng cáo giúp!”
“Thật sự rất đẹp, tôi cũng muốn mua một bộ.”
“Không biết bản thân tôi mặc lên thì có đẹp được như vậy hay không.”
“Không biết cũng không sao, bạn chỉ cần đến khách sạn Long Hồ xem thử mọi người mặc như thế nào, thì trong lòng cũng mường tượng ra được một chút đúng không?”
Những bình luận như thế, đồng thời khiến cho doanh thu của khách sạn Long Hồ và lượng đơn hàng của xưởng may Hán phục Giai Di được tăng lên đáng kể.
Càng khiến mọi người ngạc nhiên hơn chính là bài đăng của Đàm Tuyết Lăng, cũng nhờ những người tại Khâu Dã này, mà bình luận tăng càng lúc càng nhiều.
Vốn dĩ lúc bài mới được đăng lên, chỉ có tầm mấy ngàn bình luận, mà hiện tại đã tăng lên đến hơn mấy vạn bình luận!
…
Triệu Đại Vĩ cũng không chú ý đến những điều này lắm.
Trước mắt, anh lên mạng đăng thông báo tuyển dụng, muốn tuyển một số nữ sinh có ngoại hình, ngày mai tham gia sự kiện Hán phục của khách sạn Long Hồ.
Khách sạn Long Hồ sẽ cung cấp trang phục và chuyên viên trang điểm.
Buổi trưa và tối sẽ có tiệc lớn.
Đồng thời, các nữ sinh được tuyển dụng tham gia hoạt động hôm nay có thể nhận được năm trăm tệ tiền lương.
Bởi vì cảm thấy đãi ngộ rất tốt, Triệu Đại Vĩ cũng không tốn thời gian vào việc thiết kế thông báo tuyển dụng. Anh trực tiếp đăng thông báo tuyển dụng đơn giản ấy lên mạng.
Rất nhanh đã có người nhận công việc.
Đồng thời, vì đây là công việc bán thời gian nên nữ sinh các trường học có thể làm nhiều hơn, cho nên Triệu Đại Vĩ đăng thông báo tuyển tuyển dụng lên các diễn đàn của một số trường.
“Nhận được năm trăm tệ tiền lương?”
“Còn bao ăn, cung cấp quần áo và chuyên viên trang điểm sao?”
“Khách sạn kiểu này có an toàn không vậy?”
Dù sao thì nơi đây cũng là Khâu Dã, con gái ra khỏi nhà đều phải chú ý cẩn thận, cho nên khi mọi người thấy điều kiện tốt đến như thế sẽ lập tức nghĩ đến đây có phải là bẫy hay không.
“Chắc là không đâu, cũng không phải tuyển một người, chỗ này thông báo muốn tuyển rất nhiều người.”
“Chín giờ sáng đi làm, tám giờ tối được tan làm, chắc sẽ không có cơ hội làm chuyện xằng bậy đâu nhỉ?”
“Danh tiếng khách sạn Long Hồ Hồ cũng rất tốt.”
Một vài người lo lắng nên không muốn đi.
Nhưng có rất nhiều người cảm thấy đây là khách sạn lớn, có thể tin tưởng được, vì thế đã gửi thông tin ứng tuyển.
Triệu Đại Vĩ nhận được rất nhiều đơn ứng tuyển, sau đó anh đơn giản chọn ra một số ít ứng viên ưu tú có thể đáp ứng được.
Mà tiêu chuẩn lựa chọn tất nhiên là dáng người và ngoại hình.
Sau khi chọn ra được tầm ba mươi cá nhân, Triệu Đại Vĩ liên hệ với những người này, sau đó tạo một nhóm nhắn tin.
“Chúc mừng các bạn, các bạn đã thành công trúng tuyển, có thể tham gia sự kiện ngày mai.”
“Tám giờ rưỡi sáng ngày mai các bạn sẽ tập trung tại khách sạn, sau đó thay quần áo và trang điểm. Tất cả đều phải dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành xong trước mười giờ sáng.”
“Tám giờ tối có thể về nhà, xem xét đến việc các bạn đều là con gái, cho nên chúng tôi sẽ cử xe chuyên dụng đưa các bạn về nhà. Vì thế cho nên các bạn không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn của mình.”
“Bên cạnh đó, nếu như sau khi tan tầm các bạn không cần về nhà, không cần đến xe chuyên dụng của chúng tôi, thì khách sạn chúng tôi có thể bồi thường hai mươi tệ cho các bạn.”
Mọi người đọc tin nhắn Triệu Đại Vĩ nhắn đến, ai nấy đều bị đãi ngộ này dọa cho ngây người!
“Tuyệt vời như vậy sao, có xe chuyên dụng đưa về nhà, còn có thể nhận trợ cấp!”
“Cảm thấy về phương diện này khách sạn thật sự rất có nhân tính!”
Chẳng qua, có người tán dương cũng có người nghi ngờ.
Lúc này, có người hỏi: “Triệu tổng, cho tôi hỏi một vấn đề có thể không thích hợp lắm. Tôi muốn hỏi rằng, khi chúng tôi làm việc tại khách sạn của anh, có thể gặp phải vấn đề nguy hiểm nào hay không? Anh biết đấy, những chỗ như khách sạn, hơn nữa tại Khâu Dã này cũng có rất nhiều khách sạn có thể lực sau lưng, chúng tôi sợ sẽ có nguy hiểm gì đó xảy ra.”
Vấn đề này được nêu lên, mọi người đều có những ý kiến khác nhau.
Triệu Đại Vĩ giải thích: “Về vấn đề này, các bạn không cần phải lo lắng. Trước hết, tôi sẽ không sắp xếp cho các bạn đi đến nơi nào đó một mình. Công việc của các bạn đều sẽ thực hiện theo nhóm, nói chung là cùng nhau ra vào, cho nên chuyện này sẽ không có vấn đề gì.”
“Trường hợp nếu như các khách hàng của khách sạn có làm gì không phải với các bạn, trừ trường hợp các bạn chủ động trước, thì nhất định chúng tôi sẽ luôn đứng về phía các bạn, sẽ làm rõ mọi chuyện vì các bạn.”
“Cuối cùng, chuyện sau này nếu như có khách hàng nào quấy rầy các bạn, thì các bạn có thể nói cho tôi biết, những phiền phức kế tiếp khách sạn chúng tôi có thể giúp các bạn giải quyết.”
Triệu Đại Vĩ cố gắng làm mọi chuyện được hoàn hảo nhất, cho nên anh đã suy xét đến rất nhiều tình huống.
Dù sao thì chỗ này cũng là Khâu Dã, Triệu Đại Vĩ cũng không thể bất cẩn được.
Triệu Đại Vĩ đã giải thích mọi chuyện rõ ràng như vậy, mọi người cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Cùng ra cùng vào, nếu như thế thì không thành vấn đề gì. Tôi không tin chúng ta có đến ba mươi người, sẽ đánh không lại một hai người. Cứ xem như không thể đánh lại đi, thì chẳng lẽ nào chúng ta không thể tạo ra một chút ồn ào đúng chứ?”
“Cảm giác an toàn không cần phải lo lắng, điều tôi muốn hỏi là, tôi thực sự thích quần áo của khách sạn các anh, sau khi sự kiện kết thúc chúng tôi có thể mang về nhà được không?”
Mọi người sôi nổi nói: “Chắc là không thể đâu?”
“Vấn đề này cũng không cần hỏi.”
“Tôi cũng cảm thấy là không thể.”
“Nhưng mà tôi thật sự rất thích!” Một người đẹp nói.
Triệu Đại Vĩ ngạc nhiên!
Yêu cầu này…
Chẳng qua Triệu Đại Vĩ cũng không thật sự bận tâm đến vấn đề này, thấy có rất nhiều người thích những bộ Hán phục ấy, vì thế anh nhắn: “Nếu như các bạn thật sự muốn như thế, vậy thì cứ mang về đi. Chuyện này khách sạn của tôi có thể đáp ứng cho các bạn.”
“Thật sự có thể mang về sao!” Mọi người trong nhóm đều hưng phấn đến mức mở to hai mắt!
Bộ quần áo này, rẻ thì cũng đã hai trăm tệ, mắc thì lên đến năm sáu trăm tệ!
Vừa nói muốn đem về, liền đồng ý cho mọi người mang về, không thể nghi ngờ là thể hiện sự chân thành và khí thế!
“Ngày mai chúng tôi nhất định sẽ cố gắng làm việc!”
“Triệu tổng, khách sạn các anh thật sự quá hào phóng, tôi thích nhất các ông chủ như anh vậy!”
…
Thông báo tuyển dụng đã hoàn thành, Triệu Đại Vĩ chỉ còn chờ sự kiện Hán phục ngày hôm sau bắt đầu.
Vì để phối hợp với sự kiện Hán phục, Triệu Đại Vĩ còn bảo Hứa Thục Quân liên hệ với bên phía đài truyền hình, làm một tháng tuyên truyền.
Đồng thời còn cho ra nhiều hoạt động ưu đãi.
“Đăng lên vòng bạn bè thông tin về hoạt động Hán phục, tùy theo lượt xem nhiều hay ít, từ đó có thể quy đổi ra ưu đãi.”
“Hạn cuối là trước mười giờ sáng ngày mai, người đạt được lượt thích cao nhất có thể nhận được một đơn hàng miễn phí với mức giá dưới một vạn tệ.”
“Bất cứ ai có hơn một trăm lượt thích đều nhận được ưu đãi mười phần trăm.”
Xôn xao!
Hoạt động này nhanh chóng khiến cho khách hàng cực kỳ hưng phấn, mọi người điên cuồng lôi kéo lượt thích.
Chỉ qua một buổi tối ngắn ngủi, hoạt động của khách sạn Long Hồ đã trở thành đề tài bàn tán sôi nổi tại thành phố Khâu Dã.
Bên phía khách sạn Vân Nam có chút mơ hồ.
Trương Thu Hương hơi ngạc nhiên: “Chuyện này cũng có thể sao?”
“Sử dụng Hán phục để thu hút khách hàng, có lẽ chỉ có thể đem đến hiệu quả ngắn hạn thôi đúng không?”
Trương Thu Hương cảm thấy hiệu quả của hoạt động này, chắc sẽ không thể kéo dài được.
Cũng may, doanh thu của những ngày gần đây bên khách sạn Vân Nam của Trương Thu Hương đều vượt qua mức trăm vạn, chuyện này khiến cho cô ta có thể yên tâm kê cao gối mà ngủ, cũng không phải lo lắng doanh thu của Triệu Đại Vĩ có thể đuổi theo.
Mà cuối cùng!
Ngày tổ chức sự kiện Hán phục cũng đến!
Khách sạn Long Hồ!
Tám giờ rưỡi sáng!
Ba mươi mỹ nữ tập hợp lại tại khách sạn Long Hồ!
Trong số những mỹ nữ đó, người có nhan sắc thấp nhất cũng đạt được sau bảy điểm, người có nhan sắc cao ít nhất cũng từ chín điểm trở lên!
“Xinh quá!”
Những nam phục vụ trong khách sạn đều sợ ngây người!
Triệu Đại Vĩ bảo Hứa Thục Quân dẫn các cô đến phòng thay quần áo, sau đó dẫn đến phòng trang điểm để chuyên viên trang điểm lại.
Mọi người bận rộn một lúc lâu, sau đó đi ra từ phòng trang điểm.
“Wow!”
“Wow!”
“Trời ơi, mọi người thật sự rất xinh đẹp!”
Hơn ba mươi người đẹp đang ngắm nghía lẫn nhau, mọi người đồng thời khen nhau xinh đẹp.
Trong số đó, có một cô gái thật sự đạt được chín phẩy tám điểm nhan sắc, còn không phẩy hai còn lại có lẽ là do sợ cô ta kiêu ngạo!
Cô ta mặc một bộ Hán phục dáng dài, xinh đẹp hệt như bước ra từ những bộ phim truyền hình.