Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 527:


Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm Bách Vô Sinh cùng Bách Hiểu Sinh hai người, ánh mắt từ kính trọng chuyển thành xem thường và khinh bỉ, các ngươi lâm trận bỏ trốn thì cũng thôi, dù sao đối thủ quá mức cường đại, mọi người có thể thông cảm một chút.

Đằng này chẳng những hèn nhát ẩn nấp, còn đảo trắng thay đen nói là bí mật bố trí trận pháp, bố trí cái rắm a…
Trong lúc nhất thời, sắc mặt một đám tu sĩ Hải Châu Đại Lục với Bách Linh Học Phủ đen như đáy nồi, mất mặt xấu hổ cúi đầu, không dám đối diện với ánh mắt trêu chọc đến từ các thế lực tại ba Đại Lục khác.

Dù sao Bách Vô Sinh chính là đại diện cho cường giả đỉnh cao của Hải Châu, bắn biểu hiện như vậy thật sự quá nhục nhã.

“Hừ hừ hừ, tức chết lão phu, tức chết lão phu…ta cùng Bách Linh Học Phủ từ đây tuyệt giao!” Ải Nhân Tộc Trưởng sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng, thở hổn hển chỉ đám người Bách Linh Học Phủ, hắn cảm thấy mình nếu tiếp tục làm khách khanh trưởng lão dưới trướng Bách Vô Sinh chính là sỉ nhục a.

Trong trận đại chiến, Ải Nhân Tộc cũng hy sinh không ít thành viên, Pháp Bảo cấp cao hủy diệt vô số kiện, bọn hắn chưa hề nháy mắt dù chỉ một cái…biểu hiện của Bách Vô Sinh khiến Ải Nhân Tộc Trưởng thất vọng cùng cực.

Mà một đám thế lực có dính liếu với Bách Linh Học Phủ cũng nhao nhao tuyên bố tan rả quan hệ.

“Các ngươi…” Bách Vô Sinh vừa mới tỉnh lại nghe thấy, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, bất quá biết bản thân mình đuối lý không thể làm gì, chỉ có thể xấu hổ ê chề đem tức giận trút xuống đầu thằng nhi tử ngu ngốc, nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn.

Bách Hiểu Sinh mơ mơ màng màng được mấy tên trưởng lão Bách Linh Học Phủ đỡ lấy, cúi gằm mặt xuống, hắn biết bản thân mình đã làm danh vọng của Bách Linh Học Phủ rơi xuống đáy vực, nào còn dám nói thêm điều gì?
“Sảng khoái!” Ngưu Ngũ Bá cười lên ha hả một tiếng, so với Bách Vô Sinh, chút chuyện mất mặt vừa rồi của Thiên Yêu Học Phủ trở nên không đáng chú ý.

Dù sao Ngưu Ngũ Bá, Ngưu Thiên Ám và Thiên Yêu Học Phủ đã rất ra sức trong trận đại chiến, không hèn nhát trốn tránh như Bách Vô Sinh, sẽ không bị Tu Chân Giới xem thường.

“Phàm Ẩn Tự!” Đúng lúc này, Lạc Nam bất chợt quát lạnh khiến vô số người rùng mình.

Mà Phàm Ẩn Tự một đám người sắc mặt trắng không còn giọt máu, chỉ có thể vừa oán độc vừa bất lực nhìn xem Lạc Nam.

“Các ngươi sở dĩ nhắm vào ta nguyên nhân là vì Tố Mai, hôm nay ta sẽ chứng minh cho toàn thể Tu Chân Giới nhìn thấy, các ngươi dựa vào một lời tuyên đoán ngu xuẩn mà muốn dồn một người không quen biết vào chỗ chết là hành vi sai lầm, Phàm Ẩn Tự không hủy diệt vào tay Thái Bạch Thôn Tinh Xà, mà sẽ hủy diệt vào tay Lạc Nam ta!” Lạc Nam âm thanh vang vọng, gằn từng chữ nói.

Vô số người nghe vậy chợt hiểu ra, một vị cao tăng Phàm Ẩn Tự trước khi chết từng tuyên đoán Phàm Ẩn Tự sẽ bị Thái Bạch Thôn Tinh Xà nuốt chửng, cũng vì thế mà Phàm Ẩn Tự trước đây nhiều lần muốn giết Bạch Tố Mai dù đôi bên không hề có thù oán, chuyện này rất nhiều người đều biết.


Hôm nay Lạc Nam muốn chứng minh tuyên đoán của tên cao tăng kia là trò cười, muốn tự tay diệt đi Phàm Ẩn Tự mà không để Bạch Tố Mai hành động.

Lạc Nam đối với cái gọi là thôi toán tương lai cảm thấy rất xem thường, dù là một nơi như Thiên Cơ Điện cũng không dám nói tính ra được kết quả cụ thể trong tương lai, một cái Bát Cấp Thế Lực như Phàm Ẩn Tự làm được sao? Nói không chừng tên cao tăng kia trước khi chết muốn giả vờ cao thâm một chút để lưu lại tiếng thơm mà thôi, dù sao Thái Bạch Thôn Tinh Xà đã tuyệt chủng từ lâu, lấy đâu ra để hủy diệt Phàm Ẩn Tự?
Tin tưởng dù nằm ở dưới mồ, tên cao tăng kia cũng không ngờ Thái Bạch Thôn Tinh Xà thật sự xuất hiện, mà chính lời tuyên đoán vô căn cứ của hắn đã khiến Phàm Ẩn Tự lâm vào vạn kiếp bất phục.

Nếu không có lời tuyên đoán kia, mọi chuyện có lẽ sẽ có kết quả khác.

Lạc Nam một lần nữa nâng lên bàn tay, Lôi Hỏa cuồn cuộn ngưng tụ, một chiêu Trích Tinh Thủ muốn vồ xuống.

Đạt đến thực lực của hắn hiện tại, dù dùng chiêu thức gì thì một đám Luyện Hư Kỳ tại Phàm Ẩn Tự cũng chỉ có thể bất lực chịu trận.

“Dừng tay!”
Đúng lúc này, một âm thanh ngoài dự kiến của tất cả mọi người vang lên, ngay cả Lạc Nam cũng hứng thú ồ một tiếng, nhìn xem tên này hiện tại nhảy ra có thể làm nên trò trống gì.

Lạc Phá Lôi một thân tử sắc áo bào, mái tóc trắng xóa nhìn qua già hơn vài chục tuổi, nhưng một thân khí thế lại cường thịnh vô cùng, hiển nhiên thực lực trong thời gian qua gia tăng không ít.

Tô Nhan cùng Thủy Tích Quân sau lưng Lạc Nam sát khí bọc phát, tên này hiện tại nhảy ra nhất định không phải đồ tốt lành.

Lạc Nam kéo tay hai nữ, ra hiệu các nàng bình tĩnh, hắn muốn xem thử tên Lạc Phá Lôi này muốn giở trò quái quỷ gì.

Trong ánh mắt tò mò của đám người, Lạc Phá Lôi ngự không mà lên, âm thanh thản nhiên không chút sợ hãi nhìn Lạc Nam nói:
“Ngươi muốn diệt Lạc gia, ta chấp nhận…dù sao thù oán của chúng ta cũng nên đi đến hồi kết, thực lực ngươi lại mạnh mẽ, chúng ta chỉ có thể chấp nhận số phận!”
Đám người giật mình, trợn mắt há mồm nhìn Lạc Phá Lôi, không nghĩ đến tên này đột nhiên lại nói lời như vậy, chấp nhận Lạc gia bị diệt? đây là lời mà một gia chủ có thể nói ra sao?
Lạc Nam ánh mắt híp lại, hắn biết Lạc Phá Lôi sẽ có thủ đoạn, không khuất phục đơn giản như vậy.

Quả nhiên chỉ nghe thấy Lạc Phá Lôi đột ngột cất cao giọng nói:
“Hậu Cung Chi Chủ muốn diệt Lạc gia, ta không có gì để nói…nhưng ngươi luôn miệng nói có thể bảo vệ Tu Chân Giới, bảo vệ tất cả mọi người ở đây trước đám Thiên Tài Tiên Giới ngoài kia, ta chỉ muốn thay mặt mọi người hỏi một câu, ngươi lấy tự tin ở đâu ra?”
Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, Lạc Phá Lôi lại khiến bọn hắn rùng mình.


“Ta không phủ nhận thực lực của Hậu Cung Chi Chủ đệ nhất Tu Chân Giới, nhưng dựa vào đâu có thể cam đoan bảo vệ vô số sinh mệnh tại nơi này?” Lạc Phá Lôi cười lạnh chất vấn:
“Ai cũng biết số lượng đám Dạ Lang Tiên Tinh đạt đến hàng trăm, hàng nghìn…nếu như toàn thể bọn hắn liên thủ công kích Băng Thiên Đại Lục, Lạc Nam chỉ có một thân một mình, bảo vệ được toàn bộ các ngươi sao?”
Lời vừa nói ra, tập thể sắc mặt ngưng trọng…
Quả thật Lạc Phá Lôi lời nói cảnh tỉnh bọn hắn, trong thời gian qua những tên Thiên Tài Dạ Lang Tiên Tinh tập kích Băng Thiên Đại Lục chỉ với quy mô nhỏ lẻ vài người nên Lạc Nam có thể tiện tay trấn áp.

Nhưng nếu vài trăm người, hàng nghìn người cùng lúc tập kích thì sao? Lạc Nam mặc dù lợi hại, nhưng có thể ngăn chặn sao?
“Haha, mọi người chắc cũng hiểu rồi chứ?” Lạc Phá Lôi đảo mắt nhìn quanh toàn trường, đắc ý nói:
“Giả sử trường hợp hàng trăm, hàng nghìn thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh tập kích, bọn hắn cử ra một trăm người cầm chân Lạc Nam, số còn lại tiến hành đồ sát sinh mệnh, hắn có thể bảo vệ được các ngươi sao?”
“Mà cho dù có bảo vệ được, Lạc Nam nhất định sẽ ưu tiên bảo vệ những thế lực có quan hệ hữu hảo với hắn, về phần các thế lực không liên quan, sống chết của các ngươi là do trời định!”
“Cũng chính vì nguyên nhân đó, ta Lạc Phá Lôi muốn hỏi một câu, Lạc Nam hắn dựa vào cái gì tự ngạo cho rằng có thể bảo vệ tất cả mọi người? nghe qua thì uy phong thật lớn, nhưng có thể làm được sao?”
Từng lời chất vấn của Lạc Phá Lôi hung hăng nện vào trong lòng đám người, đem sắc mặt bọn hắn biến ảo khôn lường, hiển nhiên đã bị dao động.

“Đánh rắm, đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh kia sẽ không liên thủ lại!” Ái gia lão gia tử trừng lớn mắt quát, Lạc Nam là cháu rể hắn, đương nhiên sẽ đứng ra bảo vệ.

“Haha, ngươi lấy gì chứng minh bọn hắn sẽ không liên thủ? Ta ngược lại cảm thấy khả năng liên thủ của bọn chúng là cực cao, bởi vì ba đại lục kia đã vườn không nhà trống, rất nhanh Băng Thiên sẽ trở thành mục tiêu chung của chúng mà thôi!” Lạc Phá Lôi âm trầm cười.

Ái lão gia tử nghẹn họng, không phản bác được.

“Hậu Cung Chi Chủ ở trước mặt chúng ta tỏ vẻ uy phong, muốn giết ai thì giết…nhưng lời nói bảo vệ tất cả mọi người lại không làm được…ta dù có chết cũng sẽ không phục!” Lạc Phá Lôi vươn ra hai tay, một bộ thản nhiên nói.

“Đúng, ta cũng không phục!” Phàm Ẩn Tự trụ trì đứa ra lớn tiếng nói.

“Ta cũng không phục!” Bách Vô Sinh đứng ra cười lạnh.

“Ta không phục!” Hải Cung Chủ Hải Ứng Thiên đứng ra tham gia náo nhiệt.

“Chúng ta cũng không phục!” Vài cái thế lực có mâu thuẫn với Lạc Nam lập tức đứng ra lớn tiếng nói.

Bọn hắn biết nếu thật sự như lời Lạc Phá Lôi nói, thì khi tập thể thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh toàn lực đánh tới, Lạc Nam sẽ không rảnh đi bảo vệ bọn hắn, đến khi đó cũng sẽ chết thôi.

Chi bằng lúc này đứng ra phản đối Lạc Nam một phen, xem hắn còn lời nào có thể giải thích.

“Đám khốn kiếp này!” Thiên Diệp Dao nghiến răng nghiến lợi, thời gian qua Lạc Nam tiêu diệt không ít tên Dạ Lang Tiên Tinh, đám người này không biết ơn thì cũng thôi, hiện tại lại cùng với Lạc Phá Lôi chất vất hắn, quá mức đáng giận.

Tô Nhan cùng Thủy Tích Quân sắc mặt lạnh lẽo, đem từng gương mặt dám đứng cùng phía Lạc Phá Lôi ghi tạc vào trong lòng.

“Lão phu cảm thấy lời của Lạc Phá Lôi có phần đúng!” Đúng lúc này, Huyền Sa Lão Nhân bất chợt đứng ra, hướng Lạc Nam chắp tay nói:
“Lão phu không có ý chống đối Hậu Cung Chi Chủ, nhưng đúng như Lạc Phá Lôi nói, trường hợp hàng nghìn tên Dạ Lang Tiên Tinh liên thủ tập kích Băng Thiên Đại Lục, không biết Hậu Cung Chi Chủ sẽ giải quyết thế nào?”
Thấy Lạc Nam sắc mặt bình thản nhưng chưa mở miệng, Huyền Sa Lão Nhân bồi thêm một câu:
“Chỉ cần Hậu Cung Chi Chủ có phương án giải quyết ổn thỏa, lão phu nguyện ý mang theo toàn thể Huyền Hoàng Học Phủ từ trên xuống dưới trở thành thế lực phụ thuộc của Hậu Cung, giao ra Đại Hoàng Tử của Bạch Sa Hoàng Triều cho ngươi xử trí!”
“HÍT!”
Lời vừa nói ra, toàn trường hít một ngụm lãnh khí, ánh mắt hoàn toàn khiếp sợ nhìn về phía Huyền Sa Lão Nhân.

Không ai có thể nghĩ đến lão già này lại quyết đoán đến như vậy, trực tiếp đem Huyền Hoàng Học Phủ trở thành thế lực phụ thuộc, tư thái hạ thấp đến cực điểm.

Bất quá một số người thông minh lại thầm mắng Huyền Sa Lão Nhân là lão hồ ly, nếu Hậu Cung thật sự có biện pháp giải quyết ổn thỏa dù hàng nghìn tên Dạ Lang Tiên Tinh tập kích, khi đó danh vọng sẽ đạt đến mức độ khủ.ng bố như thế nào?
Huyền Hoàng Học Phủ phụ thuộc Hậu Cung, nói không chừng có lợi chính là bọn hắn.

Mà Lạc Nam cũng là âm thầm cảm thán Huyền Sa Lão Nhân nhìn xa trông rộng, Huyền Hoàng Học Phủ nhìn thì vẫn là một trong tứ đại học phủ, nhưng phó hiệu trưởng của bọn họ là Huyền Kiếm Lão Nhân đã tử trận, thực lực kém hơn hẳn ba Học Phủ còn lại, nếu được Hậu Cung che chở…tương lai không ai dám xem nhẹ bọn hắn.

Huống hồ tên đại hoàng tử của Bạch Sa Hoàng Triều trước đây được Tần Thiên cứu đi vì ân tình xưa vẫn còn tồn tại, lúc này sư đồ Tần Thiên đã chết, giao ra đại hoàng tử để lấy lòng Lạc Nam là một quyết định sáng suốt.

“Ta cũng tán thành Huyền Sa Lão Nhân, chỉ cần Hậu Cung Chi Chủ có thể đảm bảo được vấn đề an nguy của yêu tộc chúng tôi, Thiên Yêu Học Phủ cam tâm thuần phục!”
Ngưu Thiên Ám không cam chịu lạc hậu, bước lên một bước chắp tay nói.

Lạc Nam mặc dù có mâu thuẫn với yêu tộc, nhưng cũng đồng dạng có quan hệ hữu hảo với yêu tộc, nhìn Hồ Tộc và Côn Tộc đầy mặt quang vinh hiện tại là biết, huống hồ Hậu Cung sỡ hữu rất nhiều khả năng của Thần Thú, Thiên Yêu Học Phủ thuần phục Hậu Cung không phải chuyện mất mặt gì.

“Chỉ cần Hậu Cung Chi Chủ có cách bảo đảm an toàn cho Đa Bảo Các từ trên xuống dưới, bổn tọa nguyện ý gả nữ nhi cho người làm tiểu thiếp, Đa Bảo Các tuyên thệ thần phục!”

Khiến mọi người càng cảm thấy trời đất quay cuồng chính là, ngay cả Đa Bảo Các cũng đứng ra tỏ thái độ, thậm chí cam tâm tình nguyện để Thánh Nữ đi làm tiểu thiếp cho người khác? Còn gì chấn động hơn?
“Phụ thân thật là đáng ghét!” Thiên Diệp Dao đỏ bừng cả khuôn mặt nhỏ, đấm ngực giậm chân, nhưng khóe miệng lại là cười đến vui vẻ nở hoa.

Thiên Vạn Bảo ánh mắt bình tĩnh, sống lưng hết sức thẳng tắp, gương mặt mập béo tròn đầy vẻ nghiêm túc…trong lòng hắn hơn ai hết đều hiểu rằng, chuyện Hậu Cung xưng bá sớm muộn cũng sẽ xảy ra, nếu để Lạc Nam ép buộc bọn hắn thuần phục, chi bằng chủ động đứng ra thuần phục, kèm theo đó hắn trở thành cha vợ của Lạc Nam…như vậy không mất mặt, địa vị ngày sau trong lòng Lạc Nam cũng sẽ cao hơn.

Lạc Nam từng nói, hắn dùng “nghĩa khí” để đối xử với Tu Chân Giới, hy vọng các thế lực cũng dùng “nghĩa khí” để đáp lại hắn.

“Nghĩa khí” trong mắt Thiên Vạn Bảo chính là lợi ít, mà lợi ít lớn nhất Đa Bảo Các có thể cho ra chính là biểu thị thuần phục, không còn gì khác.

Đương nhiên tiền đề chính là Lạc Nam có thể đem chất vấn của Lạc Phá Lôi giải quyết, đảm bảo vấn đề an toàn cho tất cả mọi người, nếu không những lời nói vừa rồi toàn bộ trở nên vô nghĩa.

Thiên Vạn Bảo nhìn ra, những người cầm quyền khác làm sao không thể nhìn ra?
“Chúng ta cũng vậy, chỉ cần Hậu Cung có thể đảm bảo vấn đề an toàn cho tất cả mọi người trước Dạ Lang Tiên Tinh, chúng ta cũng tuyên thệ thần phục!”
Trong lúc nhất thời, Ải Nhân Tộc Trưởng, Thiên Cơ Điện Chủ, Băng Dũng, Vương Y Vận, Thất Sát Giáo Chủ, Bá Lực Giao Quân, Hoa Minh, Ái lão gia tử, Thái Linh Lão Nhân, các thế lực chi chủ đứng ra biểu thị thái độ.

Chỉ còn Đan gia, Ngự Thú Chiến Tông, Bách Linh Học Phủ, Hải Cung, Hỏa Minh Giáo lâm vào do dự.

Bọn hắn không tin tưởng Lạc Nam sẽ giải quyết được vấn đề này, bởi vì ở trận đại chiến trước đó hắn từng để rất nhiều thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh chạy trốn, có thể thấy với sức một người dù mạnh mẽ đến đâu cũng khó giải quyết toàn bộ đám Dạ Lang Tiên Tinh, huống hồ là bảo vệ vô số sinh mạng Tu Chân giới?
Chỉ riêng dư ba chiến đấu cũng có thể liên lụy vô số sinh mệnh nhỏ yếu rồi.

Khó…khó như lên trời!
Đây là nhận định trong lòng vô số người, đó cũng là lý do vì sao chỉ cần Lạc Nam làm được, bọn hắn sẽ thuần phục Hậu Cung.

Lạc Phá Lôi thấy tình cảnh này ngửa đầu lên trời cười ha hả, ánh mắt hài hước nhìn Lạc Nam, âm thanh bao phủ toàn thành mở miệng:
“Ha hả, thế nào? Chỉ cần bảo vệ được an toàn cho tất cả mọi người, Hậu Cung sẽ thống trị gần như toàn bộ Tu Chân giới, vấn đề chính là…ngươi làm được sao?”
Lạc Nam không để ý đến hắn, giường như thân phận đôi bên hiện tại quá chênh lệch, Lạc Phá Lôi ngay cả tư cách đối thoại cũng không có!
Trong nhịp hô hấp kịch liệt của vô số người và từng đôi mắt mang theo hy vọng nhìn chăm chú, Lạc Nam hướng về phía Thiên Vạn Bảo các loại cường giả, sắc mặt cuồng ngạo, lời nói tự tin mang theo sắt bén từng chữ mà ra:
“Hậu Cung chẳng những có thể đảm bảm an toàn cho tất cả mọi người ở đây, mà chúng ta còn có thể trở thành thợ săn…đuổi giết những con mồi Dạ Lang Tiên Tinh đáng thương hại!”
Lời vừa nói ra, khiếp sợ toàn trường, sắc mặt Lạc Phá Lôi cứng ngắc lại…

Chúc mọi người đầu năm vui vẻ :D

Chương 528:

Lời của Lạc Nam khiến toàn trường thật sâu khiếp sợ, trước đó mọi người chỉ cần hắn có thể giải quyết chất vấn của Lạc Phá Lôi, đem an nguy của tất cả bảm đảm như vậy là xong chuyện.

Nào ngờ Lạc Nam chẳng những muốn bảo vệ mọi người, còn đem Dạ Lang Tiên Tinh đám người trở thành con mồi, muốn săn giết?
Có thể sao?
Không thể phủ nhận thực lực của Lạc Nam rất cường đại, nhưng một mình hắn săn giết Dạ Lang Tiên Tinh thì được, muốn Hậu Cung toàn thể săn giết…nghe qua cảm thấy viễn vong.

Một trận chiến trước đó chúng nữ Hậu Cung đã biểu hiện hết sức mình ai cũng nhìn thấy, vẫn bị thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh đánh cho hoa rơi nước chảy, Tiên Lực quá mạnh, gần như vô đối trong nhận thức của đám người.

“Ha hả, xem ra có được thực lực cường đại khiến ngươi tự mãn rồi? ảo tưởng đến cực điểm! nói khoác ta cũng sẽ nói được!” Lạc Phá Lôi sau giây phút thất thần rốt cuộc lấy lại tỉnh táo, ngửa đầu lên trời cười ha hả, dùng ánh mắt chế nhạo nhìn Lạc Nam.

“Ếch ngồi đáy giếng!” Lạc Nam nhàn nhạt nói một câu, chẳng thèm đếm xỉa đến hắn.

“Cái này…Hậu Cung Chi Chủ, chỉ cần ngươi có thể bảo vệ tất cả mọi người khỏi nanh vuốt của Dạ Lang Tiên Tinh là được, không cần thiết săn giết bọn hắn!” Huyền Sa Lão Nhân nuốt nước miếng khô khốc, hắn cũng không tin Lạc Nam có thủ đoạn biến Dạ Lang Tiên Tinh thành con mồi của Hậu Cung.

Trong mắt rất nhiều người, Lạc Nam tuổi trẻ khí thịnh, tránh không khỏi có chút dã tâm bành trướng, tuyên bố hùng hồn cho sướng miệng.

Dù sao người ở đây phần lớn đều là lão quái thành tinh, chỉ có hắn là chưa đến 30 tuổi…
“Ta tin tưởng Hậu Cung Chi Chủ!” Thiên Vạn Bảo lại mở miệng nói ra, hắn không cho rằng Lạc Nam sẽ hồ đồ khoác lác, một người tuổi trẻ đã đạt những thành tựu kinh khủng như thế tính cách không thể vô vị như thế được.

Hắn rất vừa mắt Lạc Nam, lại phát hiện nữ nhi tâm cao khí ngạo nhà mình cũng có ý tứ, vì thế không ngại tác hợp cho đôi uyên ương, trong lòng đã sớm xem Lạc Nam như con rể, đương nhiên sẽ đứng về phía hắn.

Ái Lão gia tử, Ải Nhân Tộc Trưởng các loại gật đầu, bọn hắn tiếp xúc với Lạc Nam đã lâu, biết tính cách của hắn trầm ổn lễ độ, sẽ không chỉ biết nói cho sướng miệng.

“Các ngươi tin hắn sẽ làm được sao?” Thiên Diệp Dao nhìn tứ đại thị nữ của mình cười hỏi.

“Tin!” Thành Bích, U Cơ, Bảo Kiều cùng Lệ Huân không chút do dự nói, đơn giản bởi vì các nàng chứng kiến hắn tạo nên kỳ tích quá nhiều lần rồi, trong thâm tâm đã vô thức xem những chuyện mà người khác vốn không thể tưởng tượng được vào tay Lạc Nam sẽ trở nên đơn giản.

“Hừ, ta đã nói thì sẽ làm được!” Lạc Nam phất lấy óng tay áo, lạnh lùng nhìn toàn trường một vòng:
“Các ngươi còn gì thắc mắc không?”
Lạc Phá Lôi cùng Bách Vô Sinh đám người cười chế nhạo: “Không có gì thắc mắc, đang chờ ngươi chứng minh đấy!”
Đúng lúc này, ba tên Kim Y Vệ của Đa Bảo Các bất chợt hiện ra, dùng giọng điệu hớt ha hớt hãi hướng Thiên Vạn Bảo nói:
“Bẩm báo các chủ, phát hiện hàng nghìn tên Dạ Lang Tiên Tinh liên hợp lại một chỗ, đang từ Hải Châu lao vụt đến Băng Thiên, không lâu nữa sẽ đến!”
Lời vừa nói ra, toàn trường nhất thời biến sắc mặt.

Bọn hắn đang chờ Lạc Nam nói ra phương án bảo vệ Băng Thiên Đại Lục trong trường hợp thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh liên thủ, nào ngờ vẫn chưa rõ đầu đuôi…bọn chúng đã tập hợp rồi.

Chuyện này quá mức trùng hợp đi?
“Phu quân, chuyện này có chút kỳ lạ…dù là năm xưa khi chiến đấu của Hồn Tộc của thiếp, lũ Dạ Lang Tiên Tinh cũng không đồng tâm hiệp lực trong thời gian ngắn đến như vậy!” Hồn Nguyệt Ánh mở miệng nói.

Lạc Nam chân mày nhíu lại, chuyện này quả thật có chút ngoài dự kiến của hắn, dù sao đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh kia mặc dù đến cùng một tinh cầu, nhưng là thuộc nhiều thế lực khác nhau…muốn bọn chúng nhanh chóng liên hợp không phải chuyện đơn giản, chẳng lẽ có người đứng phía sau thúc đẩy?
“Ha hả, Hậu Cung Chi Chủ, cơ hội của ngươi đến rồi…mau biểu hiện đi! Cho chúng ta xem ngươi làm sao bảo vệ toàn thể mọi người, cho chúng ta xem ngươi làm sao biến đám thiên tài Tiên giới thành con mồi!”
Trong lúc tất cả mọi người âm thầm lo lắng, Lạc Phá Lôi lại ngửa đầu cười lớn, gằn từng chữ nhìn Lạc Nam nói.

“Tên này thật đáng ghét!” Vương Y Vận sắc mặt lạnh lẽo, Lạc Phá Lôi y như con sâu làm hỏng nồi canh, ngay cả nàng cũng không nhịn được muốn bóp ch.ết hắn.

Đám người Ngưu Thiên Ám nhìn Lạc Nam, bộ dạng lo lắng muốn nói rồi lại thôi.

“Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta! Đi xem một chút lũ Dạ Lang Tiên Tinh này muốn làm gì!”
Lạc Nam cười nhạt, ôm lấy vòng eo thon của Tô Nhan cùng Thủy Tích Quân nhảy lên Ngũ Long Chiến Xa.

Chớp mắt một cái, bên trên lại có thêm mấy người nữ tử.

Thiên Diệp Dao cùng tứ đại thị nữ cười hì hì: “Cho chúng ta đi ké!”
Vương Y Vận thản nhiên vuốt tóc nói: “Lần này Thiên Sơn Tiên Cảnh toàn lực đứng về phía ngươi, đừng để Băng Thiên Đại Lục chúng ta thất vọng!”
Lạc Nam cười cười không đáp, ý niệm vừa động…Ngũ Long Chiến Xa đã rung động vang trời, hung hăng lao vụt đi…
Nhìn thấy Lạc Nam bình thản ung dung, toàn thể tu sĩ hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cắn răng một cái cấp tốc đuổi theo…
“Cùng lắm thì liều mạng, sợ Dạ Lang Tiên Tinh cái rắm!”
“Để xem ngươi có thủ đoạn gì!” Lạc Phá Lôi cùng đám người Bách Vô Sinh liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đắc ý theo sau.

Toàn thể Thánh Linh Thành không còn bóng người, ngay cả một đám đệ tử Thánh Linh Học Phủ cũng đuổi theo cổ vũ cho Lạc Nam, thần tượng của bọn hắn.


Tại biên giới Băng Thiên và Hải Châu, nơi hai đại lục tiếp giáp với nhau.

Toàn thể tu sĩ Tu Chân giới biến sắc mặt nhìn một đám hàng nghìn người đang hùng hùng hổ hổ, khí thế vang trời đang lao vụt đến…
Những nơi bọn chúng đi qua, tầng tầng không gian sụp đổ, biển cả thét gào, thiên địa băng liệt, cảnh tượng như ngày tận thế…

Vô số luồng Tiên Lực mênh mông cuồn cuộn, như muốn đem thế giới hủy diệt dưới chân mình…
Thiên Vạn Bảo, Ngưu Thiên Ám, Huyền Sa Lão Nhân các loại cường giả hãi hùng khiếp vía, với số lượng thiên tài Tiên giới này…nếu xâm nhập Băng Thiên, chẳng khác nào một bầy sói đói tìm thấy đàn cừu, kết quả không cần nói cũng biết.

Trong lúc nhất thời, vô số ánh mắt đổ dồn về phía Lạc Nam mang theo nghi vấn, hiển nhiên bọn hắn đã đem tính mạng đặt cược vào lần này, không biết Lạc Nam làm cách nào để bảo vệ mọi người trước hàng nghìn tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh như vậy.

“Đến rồi kìa, mau bảo vệ mọi người đi…bằng không tất cả chúng ta đều chết trước sự ngạo mạn của ngươi!” Lạc Phá Lôi nhìn chằm chằm Lạc Nam nói.

Lạc Nam nhếch miệng, thản nhiên bước lên phía trước một chút…ánh mắt đảo quanh gần nghìn tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh đang ở đối diện.

Bên trong có Lý Huyền của Tam Huyền Tông, cũng có rất nhiều gương mặt quen thuộc thành công đào tẩu trong trận chiến lần trước, rất nhanh ánh mắt hắn khóa chặt một thân ảnh đứng giữa đám thiên tài, như chúng tinh ủng nguyệt…được bọn chúng bao quanh.

Đó là một nam tử đeo mặt nạ quỷ, trên cổ đeo một sợi chuỗi được kết từ đầu lâu, mái tóc trắng xóa tung bay theo gió, thân mặc trường bào màu xám, khí tức âm u lạnh lẽo, tạo cho người khác cảm giác rợn người.

Lạc Nam dùng Nhìn Xuyên Yếu Điểm xem thử, lại phát hiện không thể xuyên thấu mặt nạ, khóe môi nhếch lên:
“Có ý tứ!”
Ở phía đối diện, một đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh tràn đầy e ngại nhìn Lạc Nam, hiển nhiên còn nhớ cảnh tượng bị hắn nghiền ép cách đó không lâu.

Bất quá nghĩ lại bên mình hiện tại số lượng đông đảo, người cần lo lắng phải là Lạc Nam mới đúng, nhất thời cả đám hung hăng trợn mắt nhìn hắn.

“Tiểu tử, mặc dù ngươi lợi hại…nhưng lần này chúng ta có thống lĩnh, xuất động hầu như là toàn bộ lực lượng, chuẩn bị chịu chết chưa?” Lý Huyền tiến lên nhìn Lạc Nam cười gằn, bị người của hạ giới khiến cho chật vật đào tẩu, hắn cảm thấy đó là cả đời sỉ nhục, phải trả giá bằng máu.

“Một đám con mồi!” Lạc Nam cười nhạt nói một tiếng, trong lòng lại chú ý nhân vật được Lý Huyền gọi là “thống lĩnh” kia.

Có thể khiến một đám thiên tài Tiên giới cam tâm tình nguyện tôn sùng, xem ra là kẻ đứng phía sau thúc đẩy liên hợp bọn hắn, xem ra không phải kẻ đơn giản.

“Hừ, sắp chết đến nơi còn kiêu ngạo!”
“Toàn lực tấn công, đem mảnh đại lục cuối cùng này hủy diệt!”
“Ta muốn rút gân lột da, uống máu hắn!”
Một đám thiên tài thấy Lạc Nam kiêu ngạo như vậy tập thể nổi giận, nhất là những kẻ trước đó chưa từng chiến đấu với hắn càng phẫn nộ không thôi.

Từ bao giờ thổ dân lại được phép kiêu ngạo đến như vậy?
“Xin mời tấn công!” Lạc Nam nghe vậy cười ha ha một tiếng, thả người lùi lại vài bước, một lần nữa tiến vào phạm vi Băng Thiên Đại Lục, đứng cùng đám người.

Lúc này người đeo mặt nạ quỷ bất chợt ngẩng đầu, nhìn Lạc Nam khàn khàn mở miệng, có chút ý thăm dò nói:
“Chúng ta phải cảm tạ ngươi, nhờ ngươi đem đám con mồi tập trung lại một chỗ, đỡ phải vướn bận!”
“Nói nhảm, có bản lĩnh mau lên!” Lạc Nam vẩy vẩy tay.

Hành động của hắn khiến một đám tu sĩ Tu Chân Giới toát cả mồ hôi, bầy lũ phía trước như đám sói đói sẳn sàng thôn phệ tất cả bọn họ, Lạc Nam còn chủ động khiêu khích bọn hắn?
Phải biết khoảng cách giữa đôi bên hiện tại rất gần, làn ranh sinh tử mỏng manh đến cực hạn, phải có thần kinh vững chắc mới đứng vững tại nơi này, dù sao khí thế của hàng nghìn tên thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh quá mức kinh khủng.

“Năm huynh đệ ngươi lên!” Thống lĩnh đeo mặt nạ trong lòng muốn thăm dò, ra hiệu cùng lúc 5 tên thiên tài xuất kích.

“Chết! Ngũ Hỏa Chưởng”
Năm người dữ tợn cười gằn, cuồn cuộn Tiên Lực chấn động hết sức mãnh liệt, năm loại chưởng ấn mang theo Hỏa Tiên Lực ầm ầm xuất động, ở trên không trung liên hợp lại cùng nhau, đem uy lực gia tăng lên năm lần.

Năm kẻ này tu luyện cùng một môn phái, tình như thủ túc, vũ kỹ phối hợp hết sức nhuần nhuyễn.

Một Chưởng này vừa ra, Thiên Vạn Bảo đám người biến sắc, bởi vì không có bất kỳ ai ở đây đủ sức chống lại.

“Song Long Chưởng!”
Lạc Nam lại là nhẹ nhàng ngưng tụ Nghịch Long Lực, dũng mãnh đánh ra…
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Ngũ Hỏa Chưởng mặc dù kinh khủng, nhưng khi vừa va chạm cùng Song Long Chưởng, lập tức bị hung hăng nghiền ép, ngay cả một chút phản kháng cũng không có.

Cự Mỹ Anh cùng lúc đó xé không mà ra, đem Cự Linh Thuẫn ngăn cản ở phía trước, bằng không dư lực của vụ va chạm cũng đủ khiến một đám người tử nạn.

Nhìn thấy tình cảnh này, tên thống lĩnh đeo mặt nạ quỷ trong miệng lẩm bẩm: “Cự Nhân Tộc, Cực Cấp Pháp Bảo!”
Hiển nhiên hắn nhận ra đẳng cấp của pháp bảo cầm trên tay Cự Mỹ Anh.

“Nếu chỉ dựa vào ngươi và một kiện Cực Cấp pháp bảo mà cho rằng có thể đảm bảo an nguy cho toàn thể bọn chúng, thật sự là trò cười!” Thống lĩnh đeo mặt nạ cảm thấy tiếp tục thăm dò cũng không có ý nghĩa.

Khí thế lạnh lẽo như đêm tàn, nâng lên cánh tay…
“Đến rồi…” Lạc Phá Lôi ánh mắt điên cuồng mà hưng phấn.

Hô hấp của vô số người cấp tốc dồn dập, gần như hít thở không thông theo động tác của tên thống lĩnh, nhìn về Lạc Nam thấy sắc mặt hắn vẫn bình thản yên tâm phần nào.

“Hắn sẽ tiếp tục tạo nên kỳ tích!” Thiên Diệp Dao, Vương Y Vận môi thơm lẩm bẩm, diện mạo tuyệt mỹ không chút lo lắng nào.

Thời gian như một cuốn phim quay chậm, mãi đến khi âm thanh pha lẫn sát khí ngập trời của thống lĩnh đeo mặt nạ cất lên:
“Toàn thể lên! Không chừa lại nhánh cây ngọn cỏ!”

“SÁT!”
Âm thanh phô thiên cái địa pha lẫn khí thế ngập trời, hàng nghìn tên thiên tài Độ Kiếp cùng lúc bộc phát Tiên Lực, đó sẽ là cảnh tượng kinh khủng như thế nào?
Sát khí như hóa thành thực chất, Tu Chân Giới đám người sắc mặt xám như tro tàn, trong lòng dâng lên ý nghĩ:
“Xong rồi!”
Bất quá rất nhanh, khi vô vàn loại công kích đánh tới, bọn hắn không cảm thấy thân thể đau đớn, cũng không cảm thấy thân thể tan rã thành từng mãnh như trong tưởng tượng.

Vội vàng mở mắt ra…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Toàn thể thiên địa trở nên chấn động dữ dội, từ bốn hướng đông tây nam bắc trên Băng Thiên Đại Lục đột ngột xuất hiện bốn cột sáng như trụ chống trời, thần uy mênh mông cuồn cuộn ngạo nghễ mà ra…
Một lớp màn sáng rộng lớn đến không có cách nào để hình dung bao trùm toàn bộ Băng Thiên Đại Lục, vô số trận văn liên kết chặt chẽ với nhau, đem công kích của đám thiên tài Tiên giới đánh bật trở lại trong ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
Bọn hắn chưa kịp định thần, có bốn âm thanh phẫn nộ gầm rống, sau đó trên thiên không tại bốn phương Đông Tây Nam Bắc xuất hiện bốn tôn hư ảnh khổng lồ che phủ thiên địa, ánh mắt tràn ngập linh tính cao cao tại thượng.

Nghịch Long ngự tại Đông phương, thân rồng uốn lượn xuyên qua tầng mây cao đến vạn trượng, vảy rồng đen kịch xen lẫn tử sắc long văn, ngũ trảo sắt bén dữ tợn không cách nào để hình dung.

Kim Sát Bạch Hổ ngạo nghễ Tây phương, cổ sát khí bọc phát ra khắp bốn phương tám hướng, thân trắng vằn kim, tứ chi linh động, ngửa đầu lên trời cuồng ngạo gầm rống.

Kim Ô thống trị Nam phương, hỏa diễm hoàng kim thiêu đốt bầu trời, nhiệt độ không khí điên cuồng tăng cao, cánh lớn như có thể thiêu thiên đốt địa.

Thái Cổ Long Tượng kiên thủ Bắt phương, thân thể trầm ổn như vô vàn ngọn núi lớn kết hợp, nằm giữa hư không, lại tạo một cảm giác bất khả xâm phạm…
Tứ Phương Vô Phá Trận xuất động…
Trực tiếp hiện hữu hình thái mạnh mẽ nhất của nó, đem Tiên giới chúng thiên tài cách ly tại bên ngoài Băng Thiên Đại Lục, không thể tiến vào nửa bước…
Thân ảnh Hoa Ngọc Phượng kiêu ngạo đứng giữa bầu trời Băng Thiên Đại Lục, thân thể như hoa như ngọc xuất hiện vô số trận văn huyền ảo, toàn bộ trận pháp lấy nàng chấp chưởng, tuân theo ý chỉ của Lạc Nam mà hành động.

Mà Hoa Ngọc Phượng lúc này, chính thức đột phá Bát Cấp Chiến Trận Sư, trở thành một trong những tồn tại cao quý nhất Việt Long tinh cầu.

“AAAAAAAAAAAAAA”
Khi nhìn thấy Trận Pháp khủ.ng bố đem cả Băng Thiên Đại Lục đều che phủ, Bách Vô Sinh như phát điên rống to, ôm đầu hét ầm lên:
“Thật hoang đường, làm sao có thể?”
Hai mắt của hắn đỏ ngầu như máu, một cổ cảm giác oán độc và ghen tị bao trùm toàn bộ tâm trí…
Bởi vì việc đem một trận pháp bố trí trên phạm vi toàn bộ Đại Lục đòi hỏi một luồng năng lượng quá mức khổng lồ…
Cả đời của hắn chưa từng đạt đến thành tựu như vậy…

Nhấn Mở Bình Luận