Trận chung kết được tồ chức tại khán phòng ở biệt thự Sơn Trang.
Bên ngoài là Gothic, trên đỉnh cột hình ngựa hai bên cồng là tượng Chúa Giê-su tử đạo, cảm giác uy nghiêm hiện ra trước mặt.
Khác vói vòng đấu loại nội bộ, trận chung kết rất được mong đợi, các phóng viên từ khắp nơi đổ về, hào hứng chuẩn bị chứng kiến sự ra đời của nữ thần nước hoa mới.
Các giám khảo đã ngồi vào chỗ của họ, vị trí ngồi ở giữa đương nhiên là Amanda.
Bà mặc một bộ vest đen được may đo cẩn thận, viền vàng trên sống mũi khiến đôi mắt trồng càng nghiêm túc và uy quyền hơn.
Các nhân viên đã thu nhập lại các công thức nước hoa của thí sinh, đưa tới cho Amanda.
Amanda lật qua lật lại, xem một công thức trong số đỏ, sắc mặt hơi thay đồi, rầu rĩ ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào vị trí các thí sinh.
Từ góc độ của Vân Nghiên Thư, cỏ thề thấy rõ, ánh mắt của Amanda rơi vào Vân Thanh đang bận rộn sắp xếp công cụ.
Nhìn thấy dáng vẻ ghét bỏ của Amanda, hiển nhiên thứ Vân Thanh đưa tới chính là công thức tối hôm qua cô ta trộm được!
Khóe miệng Vân Nghiên Thư cong lên thành một vòng cung đắc ý độc ác.
Cho dù công thức bị phát hiện là án cắp, lúc này Vân Thanh cũng không có thời gian chuẩn bị cái mới, chung kết hôm nay đối mặt truyền thông thể giới, sẽ vì ăn cắp mà bị đóng đinh trên cột chịu sì nhục. Cả đời này cũng đừng nghĩ đến quay lại được!
Rất nhanh, cuộc thi đã bước vào quy trình chính thức.
Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu nói về những vắn đề đang nồi.
Tranh thủ lúc này, các thí sinh đã vào vị trí của mình trên sân khấu.
Có tồng cộng tám thí sinh lọt vào trận chung kết lần này, nhưng có tới chín cái bàn được chuẩn bị sẵn.
Vân Thanh nghiêng đầu liếc nhìn cái bàn trống bên cạnh, nhìn thấy góc bàn trên bàn viết bảng tên: [Mo].
Ngoài cô và Lạc Phỉ, người bí ần tên Mo này là người hữu danh thứ 3.
Mo không xuất hiện trong vòng đấu loại, trận chung kết hôm nay, có vẻ như người cũng không đến
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Vân Thanh đã ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng êm dịu.
Cô tìm kiếm hương thơm, thì thấy một bóng người cao lớn, từ đầu đến chân đều trắng mịn đang chậm rãi đi tới, đứng bên cạnh cô.
Phản ứng đầu tiên của Vân Thanh là cô gái này thực sự rất cao.
ít nhất cũng phải một mét tám mươi lám.
Đừng nói là phụ nữ, chiều cao này được coi là nổi trội so với nam giới.
Vân Thanh rất ít khi có ý muốn thám dò vẻ bề ngoài của người khác, nhưng cô vẫn không chịu được mà liếc nhìn Mo tiểu thư nổi bật giữa đám đồng bên cạnh.
Mái tóc dài cũng màu hồng …
Dáng người rất ưu tú, lông mi dài đến kinh ngạc, sống mũi cao, đôi môi hồng nhuận, làn da trắng nõn lạnh lùng …Cứ như cô ấy là tiên nữ hoa anh đào!
Đợi đã, hoa anh đào!
Một khuôn mặt khác lạ xuất hiện trong tâm trí của Vân Thanh, khuôn mặt thanh tú và xinh đẹp … của một người đàn ồng!
Đúng lúc, Mo tiếu thư cũng quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt của cô, bốn mắt nhìn nhau ‘Cô ta’ khẽ nhếch môi, cười như tiên giáng trần, sau đó mở miệng, giọng nói của đàn ông thốt ra.
“Lại gặp mặt rồi, Vân tiều thư”
Má ơi!!
Bình tĩnh như Vân Thanh cũng như bị sét đánh ngang tai.
“Mạc Bắc Chu?!”
Cô cố gắng khống chế âm lượng.
Mạc Bắc Chu cười tươi hơn, hàm ràng trắng bóng đến mù mịt: “Có phải rất ngạc nhiên không?”
Vân Thanh “ ”
Cái này rõ ràng là rất đáng sợ sao?
Quả nhiên, đàn ồng thích mặc đồ màu hồng là không bình thường nhất… Vân Thanh không ngờ, Mạc Bắc Chu rối loạn đến mức là người dẫn đầu trong trang phục phụ nữ.
Còn trực tiếp đến cuộc thi trong trang phục phụ nữ.
Vân Thanh phải mất vài giây mới tiêu hóa được.
Người dẫn chương trình trên sân khấu đã hoàn thành xong, chủ tịch Amanda đứng dậy gõ chiêng, tuyên bố trận chung
kết chính thức bắt đầu!
Mạc Bắc Chu đội bộ tóc giả màu hồng trên đầu cúi người: “Tôi tin cô, đừng càng thẳng.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!