Chị Trần đã đăng một bức ảnh chụp mọi người đang cùng nhau nâng ly, nụ cười của ai cũng đều thực sự vô cùng rạng rỡ.
Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của mọi người, Giang Nguyệt cũng yên tâm phần nào.
“Được, chị Trần, chúc mọi người vui vẻ.”
Sau đó Giang Nguyệt rời khỏi giao diện hộp thoại, vừa chuẩn bị buông điện thoại xuống thì một tin tức giải trí bỗng xuất hiện trên màn hình.
“Ban đêm Tiêu tổng chạy tới nhà Tiểu Hoa tiềm lực trong giới chúc mừng sinh nhật cô ấy, tình cảm của hai người có thể tiến thêm một bước!”
Giang Nguyệt sững sờ hai giây, đầu ngón tay vẫn không khống chế được, nhấn vào.
Thì ra là Tần Di Di lại đăng ảnh hàng ngày lên mạng xã hội, trong ảnh là một chiếc bánh sinh nhật tinh xảo và một hộp quà được đóng gói cực kỳ sang trọng.
Quan trọng nhất, người đàn ông lộ mặt trong bức ảnh, trên đeo một chiếc đồng hồ nam.
Chiếc đồng hồ kia là mẫu thiết kế riêng của một thương hiệu nhỏ của Pháp, bởi vì nó không đặc biệt nổi tiếng nên toàn bộ Bắc Thành không có chiếc thứ hai.
Không cần chờ truyền thông nói bóng nói gió, Giang Nguyệt nhìn qua một cái là có thể nhận ra chủ nhân của chiếc đồng hồ này, là Tiêu Kỳ Nhiên.
Bởi vì chiếc đồng hồ này là món quà cô đã tiêu hết tiền tiết kiệm để mua tặng cho anh, vào dịp kỷ niệm một năm thành lập Giang San.
Hoa văn được khắc bên trong mặt đồng hồ là chữ “J” được cô thiết kế riêng bằng phông chữ của mình.
Lý do cô tặng chiếc đồng hồ này cho anh rất đơn giản, thậm chí có phần hơi cổ hủ và thô tục.
Giang Nguyệt muốn mỗi lần anh xem giờ, liền có thể nhớ tới bóng hình của cô.
So với nguồn tài chính của Tiêu Kỳ Nhiên, chiếc đồng hồ này thực sự không tính là đắt đỏ hay xa xỉ, thậm chí có thể nói là bình thường.
Nhưng anh không bao giờ tháo nó ra.
Nhiều năm trôi qua như vậy, Giang Nguyệt gần như đã quên mất chuyện đó. Bây giờ chiếc đồng hồ đó lại đột nhiên lại dùng phương thức như này được nhiều người chú ý như vậy.
[Hai mươi ba tuổi, cảm ơn anh đã bên em.]
Sau dòng chữ này Tần Di Di còn chèn thêm một biểu tượng trái tim đỏ chót.
Bình luận bên dưới bài đăng này cũng rất sôi nổi.
[Đây là chính thức công khai chuyện tình cảm sao? Nhanh quá!]
[Là Tiêu tổng đó, trước đây tôi đã từng thấy qua chiếc đồng hồ này trong một cuộc phỏng vấn video và nó giống hệt chiếc mà Tiêu tổng đã đeo.]
[Người có tiền có khác, ban ngày vừa nhận giải thưởng với Giang Nguyệt, buổi tối lại cùng Tần Di Di tổ chức sinh nhật. Đúng là một bậc thầy quản lý thời gian điển hình!]
[Người comment ở trên đừng có mà nói xấu Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta, cô ấy là ngôi sao sự nghiệp, còn chẳng thèm đếm xỉa đến những lời đàm tiếu này!]
“...”
Giang Nguyệt thật sự không có hứng thú với những tin tức tầm phào này, cô chỉ lướt qua những bình luận của cư dân mạng, thấy có gì thú vị thì cười cười, sau đó thoát ra ngoài.
Chẳng trách được chiều nay dù cho cô ngoan ngoãn, nghe lời như vậy, buổi tối Tiêu Kỳ Nhiên cũng không chủ động đến chỗ cô.
Hoá ra là anh ta chúc mừng sinh nhật Tần Di Di nên không thể ra ngoài.
Nhớ tới câu bình luận “bậc thầy quản lý thời gian”, Giang Nguyệt không nhịn được mà bật cười.
Thực sự quá đúng!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!