Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình ) - Giang Nguyệt

Thật khó mà tưởng tượng nổi cái cảm giác chính tay mình tống người thân vào tù sẽ như thế nào.  

 

Một lúc sau, Trần Tư Tề mở miệng nói: “Trong tình thế vừa rồi, sao cô không gọi điện cho Tiêu tổng, anh ấy chắc chắn sẽ giúp cô mà.”  

 

Giang Nguyệt nhẹ nhàng trả lời: “Tôi không muốn lại tiếp tục mắc nợ anh ấy.”  

 

Cô vốn đã quyết định phân định ranh giới rõ ràng với anh ta, vì vậy không lẽ nào cô lại đến tìm kiếm sự giúp đỡ của anh được.  

 

Cô muốn tự mình gánh vác.  

 

“Vậy tôi có thể hiểu rằng, bây giờ cô là đang nợ tôi?” Trần Tư Tề cười nửa miệng nói:   

 

“Cô không cảm thấy khó chịu sao?”  

 

Cho nên sáng mai tôi sẽ nhờ quản lý của tôi chuyển tiền trả lại cho anh.”  

 

Giang Nguyệt giọng điệu bình thản không chút thay đổi: “Chuyện tối nay tất cả đều là nhờ Trần tổng ra tay giúp đỡ, tôi rất cảm kích, nhưng thật ra anh không cần phải làm thêm cái gì cho tôi nữa đâu.”  

 

Bây giờ ngay cả khi cô ấy nợ tiền của Trần Tư Tề, cô vẫn kiêu ngạo và không hề hạ thấp bản thân.  

 

“Cô rất có khí thế đấy.”  

 

Giang Nguyệt nghe anh đánh giá, khẽ mỉm cười: “Cảm ơn anh.”  

 

Đêm đã khuya.  

 

Cổng đồn cảnh sát được bảo vệ nghiêm ngặt, không có bất kỳ chiếc ô tô nào chạy qua, ngay khi Trần Tư Tề vừa định ở miệng đề nghị đưa cô về, một chiếc Maybach mui bạc dừng lại bên kia đường.  

 

Nụ cười nhàn nhạt trên mặt Giang Nguyệt dần dần biến mất.  

 

“Xem ra không cần đến lượt tôi đưa cô về rồi.” Trần Tư Tề cũng ý thức được điều gì, nhếch môi cười, bản thân cũng đoán được người trong xe là ai.  

 

Còn có thể là ai nữa?  

 

Chỉ có thể là Tiêu Kỳ Nhiên biết tin liền chạy tới mà thôi!  

 

Giang Nguyệt đứng yên tại chỗ, bình thản nhìn Tiêu Kỳ Nhiên bước ra khỏi xe.  

 

Anh vẫn mặc âu phục, đi giày da, đôi chân dài sải bước đến trước mặt cô, khuôn mặt vẫn rất lạnh lùng thâm trầm chẳng khác mọi khi. Nhưng trong ánh mắt lại chất chứa nỗi niềm lo lắng không dễ nhận ra.  

 

“Cô có sao không?”  

 

Giang Nguyệt sửng sốt trong giây lát.  

 

Ban đầu cô tưởng rằng hắn đến đón cô mở lời thì sẽ là sự châm chọc và chế giễu, nhưng hắn đột nhiên quan tâm cô, làm cho cô có chút bất ngờ không kịp chuẩn bị trước.  

 

Tiêu Kỳ Nhiên hầu như không liếc nhìn Trần Tư Tề ở bên cạnh, chỉ thấp giọng hỏi:  

 

“Giang Nguyệt, tôi đang hỏi cô đó, cô có ổn không?”

Nghe câu hỏi có phần vội vã của Tiêu Kỳ Nhiên, Giang Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu lên.  

 

Cô nhìn rõ vẻ lo lắng trong ánh mắt của người đàn ông trước mặt, giọng nói có chút căng thẳng: “Tôi không sao.”  

 

Nói xong câu này, sự lo lắng trong ánh mắt người đàn ông đã tiêu tan đi một nửa, khôi phục lại vẻ bình tĩnh trầm lặng như mọi khi:   

 

“Nếu cô không sao, vậy thì về ngay thôi, không phải ngày mai cô muốn trở lại Hoa Thành sao?”  

 

“Nhưng trong nhà…” Giang Nguyệt mở miệng, muốn nói trong nhà cô đã bị tạt sơn.  

 

“Đã cho người xử lý rồi.” Giọng nói Tiêu Kỳ Nhiên thanh thoát, ẩn chứa chút dịu dàng:   

 

“Lên xe đi, chúng ta trở về.”  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận