Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Độc Sủng Công Chúa Nhỏ Của Tám Người Cậu (Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm)

Sắc trời tối đen như mực, nhà tù về đêm dường như bị bao phủ bởi một tầng kết giới trong suốt vậy.

Kỷ Trường kiểm tra đi kiểm tra lại, cau mày.

Quỷ xui xẻo là ác quỷ, nhưng nơi này lại có thể giam giữ ác quỷ... quả thật có chút không thể tưởng tượng nổi.

“Có người đang lén lút làm gì sau lưng à?” Kỷ Trường trầm tư.

Hắn nhìn nhà tù giống như đang bị bao phủ bởi một hình bán nguyệt, tìm thấy mấy tấm thẻ bài bị chôn ở tám hướng, chứng minh có người đang sử dụng nhà tù này để trấn áp thứ gì đó.

Nhưng hắn vẫn chưa tìm được người đó nên không biết là ai động tay động chân, hiện tại chỉ có thể chờ đợi mà thôi.

Hôm nay thứ bảy, Tô Nhất Trần không tới công ty, ngồi ở trong phòng ăn ăn sáng.

Sáng sớm Mộc Quy Phàm đã đi chạy bộ, ngoài việc chạy bộ thì bình thường anh còn hay tới quân bộ một chuyến, năm giờ sáng đã ra khỏi nhà thì tới tầm khoảng hơn chín giờ sẽ quay trở về.

Tô Nhạc Phi với Tô Tử Lâm thì cần phải đi giám sát công trình, Tô Ý Thâm là bác sĩ, gần như không có ngày nghỉ cuối tuần, thời gian bay trên trời của Tô Việt Phi thì càng không có quy luật hơn, Tô Lạc vào đoàn phim thì sẽ thường sẽ biến mất trong khoảng từ mấy tháng đến nửa năm...

Thế nên hiện tại thời gian Tô Nhất Trần và Mộc Quy Phàm ở nhà cũng nhiều hơn.

Đám nhóc con được nghỉ hè là vui vẻ nhất, cả đám đều ngủ nướng, tám giờ sáng cũng chưa thấy đứa nào. dậy.

Ông cụ Tô phàn nàn.

“Bọn trẻ nên được hình thành thói quen đi ngủ sớm và dậy sớm ngay từ khi còn nhỏ, không thì lớn lên sẽ lười biếng đấy. Cả đám đều ngủ đến tám giờ, ra thể thống gì chứ! Không có kỷ luật tự giác chút nào!”

Tô Nhất Trần giả vờ như không nghe thấy.

Bà cụ Tô liếc ông cụ Tô một cái: “Ngủ nướng thì sao? Ông già rồi nên không ngủ nhiều được, nhưng chúng nó là trẻ con, trẻ con thì cần phải được ngủ nhiều! Hơn nữa, không phải mấy đứa nó đều đã đi ngủ sớm rồi à”

“Tuy rằng bọn nhỏ dậy muộn, nhưng mấy đứa nó đều đi ngủ rõ sớm nhé!”

Ông cụ Tô: “...” Bà cụ Tô tiếp tục nói: “Trẻ con phải được ngủ ngon thì mới có thể cao lớn được! Ông bớt nói về tính tự giác cho tôi đi, trẻ con cao lớn mới là quan trọng nhất.”

Ngủ nướng vào ngày nghỉ, là chuyện hết sức bình thường.

Không được ngủ nướng thì còn gọi gì là cuộc sống hoàn nữa nữa chứ?

Lúc đi học đám nhóc chưa bao giờ đi học muộn, vậy thì được nghỉ ngủ thêm một chút thì đã làm sao?

Bà cụ Tô cảm thấy lúc nên nghiêm khắc thì nên nghiêm khắc, lúc nên bao dung thì nên bao dung, dù sao thì bà ấy vẫn luôn thấy yên tâm về mấy đứa nhỏ nhà mình.

Ông cụ Tô rung nhẹ tờ báo, nếp nhăn trên giương mặt già nua giãn hết ra, lầu bầu nói: “Bà nói đến thế rồi thì tôi còn nói được cái gì nữa chứ.”

Bà cụ Tô không nghe rõ: “Ông nói cái gì?”

Ông cụ Tô sờ mũi: “Không có gì.”

Dừng một chút, ông ấy lại nói thêm: “Tôi nói là bọn nhỏ được nghỉ mà chẳng học hành gì cả, cả đám ở nhà lười biếng như vậy quá phí phạm cuộc sống, cho mấy. đứa nó đi học thêm đi.”

Bà cụ Tô lập tức trợn trắng mắt: “Tô Tử Chiến với Tô Tử Du cần phải đi học thêm à?”

Ông cụ Tô: “...” Không cần.

Bà cụ Tô lại hỏi: “Như Tô Tử Tích với Hân Hân, đi học thêm có ích không?” Ông cụ Tô: “...” Hình như vô ích thật.

Cuối cùng bà cụ Tô nói: “Túc Bảo mấy tuổi rồi, cần phải đi học thêm hả?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận