Trong rừng, một tiếng “bùm” vang lên, gió lạnh thổi qua, đám ác quỷ trước mắt bỗng hiện nguyên hình, về với trạng thái thê thảm trước khi chết.
Lúc này, tay chân quỷ đào hoa cong gập, gãy khúc, cả người dính đầy máu và mô não nát bét - Nguyên nhân tử vong là rơi từ trên cao xuống. Quỷ nhu nhược thì bị đánh đập, cưỡng hiếp, cuối cùng chết vì xuất huyết trong, trên mặt lộ rõ vẻ dữ tợn, đau đớn.
Còn quỷ xui xẻo thì cả người dính đầy lông gà, ngoài ra còn có rất nhiều lỗ thủng, máu chảy be bét, đầu xoay ngược một trăm tám chục độ - nguyên nhân là vì trước lúc chết, hắn bị gà trống dí theo mổ, trong lúc xoay người bỏ chạy, phần đầu vô tình bị kẹp giữa khe hở hẹp, thế là tự bẻ cổ mình luôn.
Còn quỷ hồ đồ chỉ thất khiếu đổ máu, mặt mày bặm trợn...
Trên ngọn núi hoang vu, lạnh lẽ, một làn gió âm tà chợt thổi qua, đám ác quỷ chầm chậm lê cơ thể vặn vẹo, máu me bê bết của mình tiến lại gần, trong mắt ánh lên dục vọng giết chóc.
Diêu Thi Duyệt sợ hãy hét ầm lên: “Tử Du à, quay lại đi! Dì có thể nói cho hai đứa biết tại sao mẹ hai đứa bị nhốt ở đây mà... Lý do mẹ hai đứa đặt cho hai đứa cái tên Tử Du và Tử Chiến là vì chị ta vốn không hề quan tâm tới hai đứa. Năm đó, dì út mới là người đã cứu hai đứa ra ngoài, đưa hai đứa tới trước cửa nhà họ Tô... Hai đứa không thể lấy oán trả ơn được, mau quay về đây đi!”
Thấy vậy, đám ác quỷ chỉ khế cười khẩy một tiếng, sau đó lao về phía hai người kia.
Địa thế của ngọn núi này cực kỳ đặc biệt, bên dưới có chôn âm mạch, mà âm mạch thì có khả năng hấp thu toàn bộ âm khí xung quanh, vì vậy bình thường, quỷ mà tới chỗ này thì kiểu gì cũng rơi vào kết cục bị nó hấp thu.
Nếu là ngày thường, nhóm quỷ đào hoa cũng chẳng có gan mò tới chỗ này, nhưng hôm nay thì khác, vì trên người có Trấn Hồn phù mà Túc Bảo vẽ cho nên họ có thể bình yên ở lại đây. Có điều không thể nán lại quá lâu, trước khi trời sáng nhất định phải xử lý xong hai người này, nhưng không thể giết chết, bởi vì mấy đứa nhỏ đã từng tới đây, nếu sau này thi thể bị phát hiện, kiểu gì cảnh sát cũng sẽ điều tra tới chỗ mấy đứa nhỏ.
Vì vậy... đánh cho tàn phế là được rồi.
“A a a..” Diêu Kính Vân và Diêu Thi Duyệt hoảng sợ lùi lại từng bước. Họ có thể cảm nhận được rất rõ lúc nấy, khi chơi mạt chược, chúng chỉ đang đùa giỡn với nhau, nhưng bây giờ là muốn lấy mạng họ thật.
Quỷ đào hoa nhìn chằm chằm Diêu Thi Duyệt: “Tới tận lúc này mà vẫn không quên châm ngòi ly gián, rốt cuộc cô ghen ty hận chị mình tới cỡ nào vậy?”
Quỷ xui xẻo để lộ vẻ mặt khó chịu: “Đúng đó, tên của Tô Tử Chiến và Tô Tử Du là do nhà họ Tô đặt, năm đó chị của cô có kịp trăn trối gì đâu, chẳng lẽ cô lại không biết?”
Quỷ nhu nhược lắc đầu: “Không phải không biết, mà là ngu. Vì giữ được mạng sống mà dám bôi nhọ mẹ của Tử Du ngay trước mặt nhóc ấy...”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!