Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiểu Yêu Tinh, Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế?

CHƯƠNG 16: TÔI SẼ CHO EM CƠ HỘI KHÁM PHÁ CON NGƯỜI TÔI

Bên ngoài lúc này trời đã đổ mưa lớn,

Hàn Giai Tuệ bị đánh thức bởi tiếng nước rơi ào ạt bên cửa sổ. Cô đoán chừng trời lúc này cũng đã chập choạng tối.

Căn nhà yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng mưa rơi ngoài kia và tiếng "tic...tắc..." phát ra từ chiếc đồng hồ Pháp cổ trạm khắc tinh xảo treo trên tường.

Mùi hương thức ăn đâu đó lọt vào cánh mũi. Căn nhà này khá biệt lập, bao quanh là rừng thông ngút ngàn. Xung quanh hoàn toàn không có hàng xóm. Chắc chắn, dưới bếp quản gia đang sửa soạn bữa tối. Cô cũng muốn xuống phụ giúp bà một tay.

Nhưng vừa xuống đến cầu thang, ánh mắt Hàn Giai Tuệ từ hào hứng chuyển sang sửng sốt. Cô không nhìn thấy quản gia nào cả, chỉ nhìn thấy người đang đứng trong bếp là "nam thần thao túng giới thương nghiệp" trong truyền thuyết.

Chuyện này nếu không phải mắt thấy tai nghe, thì có nằm mơ cũng không ai dám tin.

Giai Tuệ đưa mắt một vòng quanh ngôi nhà. Quả thực chẳng thấy bóng dáng người quản gia nào cả. Còn đang đứng ngây ngốc ở cầu thang thì cô bỗng vì một tiếng nói mà giật mình

"Còn đứng ngây ra đấy làm gì, xuống ăn cơm thôi"

Phong Thừa Vũ vừa bê một đĩa sườn bốc khói nghi ngút, tỏa hương thơm phức ra đặt lên bàn ăn, vừa giục cô ngồi xuống ăn cơm.

Nhìn bữa ăn hoàn chỉnh, đủ hương vị sắc, hài hòa không thừa không thiếu, vô cùng tinh tế. Hàn Giai Tuệ con ngươi như muốn nhảy ra khỏi mắt, không kìm được sự ngạc nhiên

"Đây... đây là anh... anh nấu sao?"

"Tôi cũng không biết. Chắc là cô mộng du chạy vào bếp nấu đấy"

Câu nói của anh rất bình thường nhưng mà cô nghe thế nào cũng cảm nhận được ý trêu trọc trong đó.

"Bữa cơm thịnh soạn được đích thân Tổng giám đốc Tập đoàn Phong thị vào bếp nấu. Không biết tôi có thể nuốt trôi không nữa"

"Không phải lúc sáng vẫn ăn ngon lành lắm sao"

Vừa nói vừa nhanh tay giành miếng sườn trên đũa cô, bỏ vào bát mình. Nhún vai tỏ vẻ như mình vô tội.

Hả? Bữa sáng cũng là do anh nấu. Bảo sao khi cô nói truyện với quản gia xong, lúc xuống nhà đã không thấy bóng dáng bà đâu nữa.

Đều là anh tự tay nấu nướng.

Bất ngờ, rất bất ngờ.

Cô khắp một miếng đậu phụ, đậu phụ mềm mại tan trong miệng.

"Thật quá đỗi bất ngờ, không biết ở Phong tổng còn điều gì mà tôi không biết nữa không"

"Haha, còn rất nhiều, chỉ là cô có dám khám phá con người tôi không thôi"

"Có gì mà tôi không dám chứ"

Hàn Giai Tuệ chợt nhận ra cái miệng nhanh nhảu hình như vừa bán đứng mình. Nhưng thu lại cũng không kịp nữa rồi. Chỉ biết cắm cúi gắp thức ăn bỏ vào bát.

"Được. Tôi sẽ cho em cơ hội khám phá con người tôi"

Gian manh thật đấy!

Không ngờ Phong tổng bình thường lạnh lùng cao ngạo, vậy mà cũng có lúc chấp nhặt một câu nói của người khác như vậy.

Nhưng cô phải công nhận, người đàn ông này nếu không kinh doanh thương mại, chắc chắn cũng có thể kiếm tiền bằng cách mở nhà hàng. Còn nấu ngon hơn chị Tần nhà cô nữa. Món sườn nướng tẩm ướp đậm đà này, khiến cô ăn tận ba bát cơm. Mải ăn không hề để ý đến khóe miệng người trước mặt ngập tràn ý cười.

Kết thúc bữa tối Phong Thừa Vũ không nói không rằng đưa cho cô một đĩa trái cây và một con dao gọt hoa quả. Tuy rằng anh không nói ra, nhưng cô vẫn nhận ra được hàm ý trong ánh mắt anh. Ý là bảo cô vẫn chưa thể đụng tay vào nước lạnh, tốt nhất nên ngoan ngoãn ngồi đó gọt hoa quả. Đành bê đĩa hoa quả ra phòng khách đặt xuống chiếc bàn gỗ sồi nâu mộc.

Trên bàn có một cuốn tạp chí kinh tế. Người đàn ông uy dũng trên bìa cuốn tạp chí, chính là người đàn ông đang tùy tiện xắn tay áo rửa bát trong kia.

Khiếp sợ!

Ngoài khiếp sợ, cũng chỉ có khiếp sợ!

Nếu cô kể chuyện này cho người khác, có mấy ai sẽ tin lời cô nói chứ?

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận