Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tiểu Yêu Tinh, Sao Em Có Thể Mê Người Đến Thế?

Thân âu phục chỉn chu, không một nếp gấp. Đôi chân thẳng tắp được bao bọc bởi chiếc quần âu dài. Đôi mắt đen nhánh, từ sâu thẳm toát lên khí chất bức người. 

Phong Thừa Vũ dừng lại ngay trước tầm mắt của Hàn Giai Tuệ, chào xã giao với Hàn Đông Quân rồi khẽ đưa mắt sang mỹ nhân xinh đẹp đang đứng cạnh Giám đốc Hàn. Ánh mắt ấy rơi trên gương mặt thanh thuần của cô vài giây, lắng đọng lại trên đôi mi cong vút rồi lập tức thu về, trưng ra vẻ lãnh đạm vốn có. 

Trong phòng có khoảng chục người, Phong Thừa Vũ đi cùng Lục Nghị và mấy nhân sự cấp cao của Phong thị. Hàn Đông Quân cười khách sáo 

"Có được hợp tác giữa hai công ty như vậy, có lẽ là do QT chúng tôi đã được Phong tổng chiếu cố rất nhiều." 

"Giám đốc Hàn đừng khách sáo, QT là một công ty nhỏ, nhưng lại sở hữu 

những nhân viên rất xuất sắc, phải nói là tuổi trẻ tài cao. Phong thị tôi cũng rất muốn chiêu mộ nhân tài như vậy." 

Phong Thừa Vũ vừa điềm đạm nói vừa liếc mắt về phía mỹ nhân duy nhất trong phòng. Từng lời của anh như có như không tưởng chừng chỉ có ý xã giao đơn thuần, nhưng lại có phần ẩn ý khó dò. 

Hàn Giai Tuệ biết Phong Thừa Vũ cố ý nói đến mình thì ngại ngùng cúi xuống vén nhẹ lọn tóc xoã bên tai. Không để ý tới một nhân viên đang bưng tô soup lớn tới ngay đằng sau lưng cô. Cử động của Hàn Giai Tuệ vô tình va vào nhân viên nhà hàng, khiến bát soup nóng trên tay anh ta sóng sánh không ngừng. 

"Cẩn thận" 

Phong tổng chưa kịp nói hết câu đã nhanh như cắt lao tới che chắn cho nhân viên thiết kế kiến trúc của QT. Mọi người giật mình nhìn lại. Bát soup nóng hổi bốc khói nghi ngút vương vãi khắp bàn ăn, đổ cả lên tay anh tạo thành từng vệt đỏ nổi bật trên làn da màu lúa mạch. 

Nhân viên thấy vậy sợ xanh mắt, chỉ biết không ngừng cúi đầu nói lời xin lỗi. Người anh ta vừa vô tình đắc tội là Tổng giám đốc Tập đoàn Phong thị uy danh lẫy lừng. Chỉ cần người ta trừng mắt một cái, cũng đủ để một nhân viên quen như anh ta mất việc. 

"Cô có sao không?" Trợ lý Lục Nghị lên tiếng hỏi thăm Hàn Giai Tuệ. 

Hàn Giai Tuệ lúc đó mới có thể định thần lại, kịp nhận định tình hình. Vừa rồi, lẽ ra, bát soup nóng đó là rơi trúng người cô, nhưng Phong Thừa Vũ lại lao tới, che chắn cho cô rất kỹ. Cho nên cô hoàn toàn không sao cả. 

"Cảm ơn Phong tổng". 

Hàn Giai Tuệ ngước mắt nhìn lên, lịch sự cảm ơn người đàn ông vừa bảo vệ 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận