Chương 372
“Nhã Ly, em không ngại nếu chị dẫn một người đến chúc mừng sinh nhật em chứ?” Trên xe, Tân Hoài An bảo.
“Ai thế ạ?” Ôn Nhã Ly tò mò hỏi.
Tân Hoài An cười đáp: “Dư Nhiễm”
“Ồ, đương nhiên em sẽ không ngại” Ôn Nhã Ly trả lời gần như không hề nghĩ ngợi bằng giọng điệu chân thành: “Em có thể ra khỏi đồn cảnh sát một cách suôn sẻ cũng có sự giúp đỡ của cô ấy mà. Em rất vui khi cô ấy bằng lòng đi ăn sinh nhật em”
“Vậy thì tốt rồi”
Khi đi qua giao lộ, Tân Hoài An ra hiệu cho Trương Nhược Phi dừng xe, sau đó cô hạ cửa sổ xe xuống rồi phất tay.
Dư Nhiễm đang đứng đợi ở giao lộ lập tức đi tới lên xe.
“Cô Ôn, sinh nhật vui vẻ” Dư Nhiễm lấy món quà trong túi ra đưa cho Ôn Nhã Ly trước.
“Cảm ơn cô” Ôn Nhã Ly ngọt ngào đáp rồi mở quà trước mặt cô ấy, sau đó hai mắt lập tức tỏa sáng, kinh ngạc nói: “Đây là album phiên bản giới hạn của ca sĩ A.J mà tôi thích nhất, wow! Có cả chữ ký nữa!”
“Tôi cũng không biết nên tặng gì cho cô, chị Tân nói cô thích nghe nhạc của A. nên tôi đã xin anh ấy một bản” Dư Nhiễm cười nói.
Ôn Nhã Ly chớp mắt: “Tôi thích lắm! Bài nào của anh ấy tôi cũng biết hát! Đặc biệt là album này, nó là album tôi thích nhất, tiếc là vì khó mua nên vẫn chưa mua được… Cô Dư, cô rất quen với A.J sao?”
“Cũng khá quen, anh ấy là đàn anh của tôi”
“Mục tiêu chiều nay của chúng ta là leo lên tới đỉnh núi. Chị và Nhược Phi đã chuẩn bị xong mọi thứ rồi, đêm nay chúng ta sẽ tổ chức sinh nhật cho em ở trên núi ” Tân Hoài An nói.
Ôn Nhã Ly nghe vậy vô thức nhìn về phía bụng cô: “Leo núi ư?
Nhưng mà chị Hoài An, cơ thể của chị..”
Chị mang thai đấy, có thể leo núi được sao?
“Cô ấy ngồi xe ngắm cảnh” Trương Nhược Phi đáp.
Đương nhiên lúc bàn bạc họ đã nghĩ t ï mà Ôn Nhã Ly đang lo lắng rồi. Anh ta nhìn cô ấy và Dư Nhiễm rồi nói: “Nếu hai người không muốn leo núi thì chúng ta có thể ngồi xe để lên. Nhưng nếu như vậy thì sẽ bỏ lỡ rất nhiều phong cảnh trên núi”
“Đương nhiên là leo rồi! Lâu lắm rồi em không leo núi, giờ vẫn luôn hoài niệm cảm giác đó.” Ôn Nhã Ly vén tay áo lên, bộ dáng vô cùng hưng phấn.
“Hoài An, một mình chị ngồi xe ngắm cảnh có buồn không, có cần em ở cùng không?” Dư Nhiễm chần chừ một lúc rồi hỏi.
Tân Hoài An thấy cô ấy cũng muốn tham gia leo núi nên cười lắc đầu: “Không cần đâu, em cứ đi cùng bọn họ đi. Chị ở trên đỉnh núi chờ mọi người.”
“Được”
Ngọn núi này vừa mới được khai phá, hơn nữa còn cách xa nội thành nên gần như không có du khách. Tân Hoài An ngồi một mình trên xe ngắm cảnh. Sau khi nói vài câu với đám Trương Nhược Phi, cô xuất phát lên đỉnh núi trước.