Thẩm Kim Đài vừa đột nhiên nghĩ đến, bản thân cũng bảo Tiểu Đường đặt một bó hoa.
Là bó này sao?
Cậu đang muốn hỏi Tiểu Đường, chỉ thấy Tiểu Đường ôm một bó hoa khác từ trên xe đến: “Anh Kim, bó hoa anh muốn đây.”
Thẩm Kim Đài nhận vào trong ngực, nói với Tiểu Đường: “Em cũng nghỉ ngơi một chút đi.”
“Biết rồi ạ.” Tiểu Đường vừa nói vừa khom người về phía Diêm Thu Trì một cái.
Trong tổ phim còn có rất nhiều người đều đang nhìn về phía bên này, còn có người quả thực không nhịn được lấy điện thoại di động ra len lén quay lại.
Cũng đành chịu thôi, bây giờ trong vòng giải trí người nóng nhất chính là Thẩm Kim Đài, làm người khác chú ý nhất cũng chính là scandal của Thẩm Kim Đài và Diêm Thu Trì.
Hay tình cảm của hai người bọn họ quả thực quá cẩu huyết, coi như là một một sao nữ, cũng đủ hấp dẫn hơn so với phim truyền hình lúc 8 giờ, huống chi là đàn ông.
Hai người bọn họ đơn giản chỉ cần xuất hiện trong một ống kính, cũng đủ để khiến người ta tán nhảm nhiệt tình..
Chiếc xe một đường chạy ra, Thẩm Kim Đài ngồi trên xe, cứ luôn suy nghĩ, bó hoa bên cạnh này có phải là cho cậu hay không.
Thật là một vốc hoa hồng rất lớn, giữa màu đỏ còn có một chút hồng, rất dễ nhìn.
Tiểu Đường mua thai cậu, là một bó hoa màu hồng. Hai bó hoa để vào cùng một chỗ, cậu nhìn về phía trước một cái.
“Không biết cậu cũng mua hoa, “Diêm Thu Trì nói ở phía trước: “Hoa hồng đó là tôi mua thay cậu.”
Thẩm Kim Đài bèn nói: “Tốn công rồi, rất đẹp.”
Hắn cảm thấy Thẩm Kim Đài còn đẹp hơn hoa, nhìn lâu cậu một cái, trong lòng tràn đầy vui thích.
Thẩm Kim Đài đến coi như đã muộn, rất nhiều khách đã đến nhà họ Diêm, bây giờ thời tiết rất tốt, không lạnh không nóng, dạ tiệc được cử hành trên bãi cỏ phía trước đình, sắc trời vẫn chưa hoàn toàn đen xuống, đèn trong viện đã hoàn toàn sáng lên, xe dừng ở trước đình, Diêm Thu Trì vừa xuống xe đã hấp dẫn được rất nhiều sự chú ý của khách.
“Thu Trì trở lại.”
Mẹ diêm nói với dì của Diêm Thu Trì Phạm Hồng Thuyết nói: “Không phải em muốn gặp người thật sao, người thật đến rồi đó.”
Bà vừa dứt lời, Phạm Hồng Thuyết đã thấy có một người đàn ông trẻ tuổi bước xuống xe, người nọ mặc quần đen áo trắng, một người tóc đen nhánh đậm, vừa trắng vừa cao, trong ngực còn bưng hai bó hoa đẹp.
Là Lý Tự, là Thẩm Kim Đài.
Người thật so với trên tivi nhìn còn đẹp hơn, hơn nữa trông trẻ tuổi hơn.
Những tân khách bên cạnh cũng đều thấy Thẩm Kim Đài, liên quan đến scandal giữa Diêm Thu Trì và Thẩm Kim Đài, bọn họ cũng đều đã nghe nói, bây giờ thấy hai người bọn họ cùng nhau đi qua bèn đánh giá hai người bọn họ, chỉ tiếc là ở nhà họ Diêm, nếu không các cô đã sớm tám nhảm rồi.
“Tiểu Kim tới.”
“Dì, sinh nhật vui vẻ.” Thẩm Kim Đài cười đưa hoa tươi lên. Mẹ Diêm nhận lấy, giới thiệu một ít khách trong nhà với cậu, có người từng gặp mặt với Thẩm Kim Đài có người là lần đầu tiên nhìn thấy, chẳng qua mặc kệ đã gặp hay chưa, ai cũng rất tò mò với Thẩm Kim Đài.
“Thu Trì, “Phạm Hồng Thuyết vẫy tay tới: “Cháu tới đây.”
Diêm Thu Trì vừa đi tới, Phạm Hồng Thuyết cười hỏi hắn: “Cháu đây là sao vậy, theo đuổi được chưa?”
“Chưa.” Diêm Thu Trì nói: “Vẫn đang cố gắng.”
Phạm Hồng Thuyết cười: “Cậu cháu nghe thấy tin tức của cháu, tức giận vô cùng, trước khi tới ông ấy đặc biệt dặn dò gì nói cho cháu, hoặc là cháu khiêm tốn hơn chút, điều hòa phù hợp hợp lý hơn một chút, cháu lấy bản lĩnh da, đừng để người khác xem như chuyện cười.”
Bà vừa nói vừa nhìn Thẩm Kim Đài một cái, Thẩm Kim Đài rất hiền lành đứng ở bên người mẹ Diêm. Thái độ khiêm tốn, một chút bệnh minh tinh cũng không có.
Người của Phương gia không thích Diêm Thu Trì tìm minh tinh trong vòng giải chí, chẳng qua người trong thế gia vọng tộc đều rất sáng suốt, sẽ không can dự tới cuộc sống riêng tư của hắn. Phạm Hồng Thuyết trước khi tới thật ra cũng rất có thành kiến đối với Thẩm Kim Đài, người như gia đình bọn họ, luôn sẽ hi vọng tìm một đối tượng môn đăng hộ đối. Chẳng qua hôm nay lần đầu tiên bà nhìn thấy bản thân Thẩm Kim Đài, cũng rất thích.
Lý Tự là nhân vật phản diện của Thẩm Kim Đài, hình dáng lại rất diễm lệ, không ngờ bản thân cậu lại trong trẻo thuần khuyết như vậy, cười lên quả thực rất đẹp trai, người ngọt ngào vừa sáng ngời, mặt mày rất tốt, mi thanh mục họa, khiến cho người ta vừa nhìn đã thấy khó quên.
Thực ra cũng không phải là rất đẹp, chẳng qua trông rất sạch sẽ, tươi mát.
“Đây làm mợ của Thu Trì. ” Mẹ Diêm dẫn Thẩm Kim Đài qua đây: “Bà ấy cũng là người hâm mộ của con.”
“Tôi rất thích Lý Tự cậu diễn.” Phạm Hồng Thuyết cười nói.
“Anh! “
Thẩm Kim Đài đột nhiên nghe thấy tiếng kêu của Thẩm tiểu muội, lập tức quay đầu nhìn lại, vừa quay đầu lại đã thấy Thẩm tiểu muội mặc váy hoa chạy tới phía cậu.
“Đừng có chạy lung tung.” Liễu Kỳ kêu lên ở phía sau.
Thẩm Kim Đài bế Thẩm tiểu muội lên, trước chào hỏi với Liễu Kỳ, vừa nhìn về phía Thẩm Như Hải sau lưng Liễu Kỳ.
Thẩm Như Hải giao vật trong tay cho dì nhà họ Diêm, lúc này mới đi tới phía bọn họ.
“Ba.” Thẩm Kim Đài ngượng ngùng kêu, có hơi xa lạ. Thẩm Như Hải lại không lộ ra kinh ngạc bao nhiêu, nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, nói với Thẩm tiểu muội trong tay cậu: “Xuống.”
Thẩm tiểu muội không chịu buông tay: “Anh lâu rồi không ôm con.”
Thẩm Kim Đài nghe rất áy náy, tình cảm của cậu đối với người nhà này thật sự không tính là sâu, thậm chí còn không bằng nhà họ Diêm, trừ việc đúng giờ giao tiền cho người nhà, cũng chỉ thỉnh thoảng call video một chút với Thẩm tiểu muội, gần đây quá bận rộn, ngay cả call video cũng ít hơn.
Chẳng qua vì mối quan hệ call video với Thẩm tiểu muội, cậu cũng thân cận hơn so với vợ chồng Thẩm Như Hải trước kia.
Liễu Kỳ tương đối nói nhiều, cứ nói cậu gầy các kiểu, mẹ Diêm ở bên cạnh nghe chưa được mấy câu đã cảm thấy hơi phiền, vẫn không thích bà ta lắm như cũ, Liễu Kỳ không học hành gì, gia thế cũng chẳng ra sao cả, chẳng qua gương mặt đẹp, so với bà hoàn toàn là hai người trong hai thế giới, so với mẹ ruột của Thẩm Kim Đài lại càng không thể so sánh.
Chẳng qua cân nhắc đến việc bà ta là mẹ kế của Thẩm Kim Đài, sau này hai nhà có thể trở thành thông gia, mẹ Diêm rất khách khí đối với Liễu Kỳ, Liễu Kỳ có chút thụ sụng nhược kinh, lúc nói chuyện có hơi nịnh hót.
Ngược lại là Thẩm Như Hải vẫn như cũ.
Mẹ Diêm cũng không thích thầm như hài, đối với người đàn ông này của khuê mật, bà vẫn luôn không có hài lòng. Cá tính của Thẩm Như Hải nặng nề uy nghiêm, Thẩm Kim Đài mất mẹ từ thời tấm bé, gặp phải một người cha như vậy nên mới nuôi ra tính cách quần là áo lượt hơi khăng khăng cố chấp trước kia của cậu.
Bà cũng đã lâu không thấy Thẩm Như Hải, cảm thụ lớn nhất chính là, Thẩm Như Hải già rồi.
Tóc bạc rất rõ ràng.
Xem ra phá sản tuổi trung niên có đả kích rất lớn đối với ông ta.
“Con lại đây với ba.” Thẩm Như Hải nói với Thẩm Kim Đài.
Thẩm Kim Đài bèn buông Thẩm tiểu muội xuống, đi theo Thẩm Như Hải vào trong rừng cây bên cạnh, Thẩm Như Hải hút một điếu thuốc, vừa đi vừa hỏi cậu: “Gần đây con ở tổ phim như thế nào, quay chụp có thuận lợi không?”
Thẩm Kim Đài gật đầu một cái: “Đều rất tốt. “
Thẩm Như Hải không nói gì nữa.
Bên này cách đèn đường khá xa, ánh sáng có hơi tối, chỉ có điếu thuốc lá trong tay Thẩm Như Hải lúc sáng lúc tối, giữa một chốc sáng một chốc tối đó khiến mắc cỡ trong lòng Thẩm Kim Đài biến mất không còn tăm hơi, cậu nói với Thẩm Như Hải: “Dì Liễu không phải đã nói bác sĩ bảo ba không được hút thuốc lá sao. “
“Đã không sao.” Thẩm Như Hải nói.
Thẩm Kim Đài trầm mặc một hồi, bỗng nhiên chìa tay ra, cầm lấy thuốc lá từ trong tay ông.
Thẩm Như Hải sửng sốt một chút, đại khái không ngờ cậu sẽ chìa tay ra.
“Đừng hút.” Thẩm Kim Đài nói, âm thanh hơi có chút uy nghiêm.
Thân phận của ba và con trai trong một khắc đó đảo ngược lại.
Thực ra đã sớm đảo lộn, từ khi Thẩm Như Hải phá sản, Thẩm Kim Đài giao tiền cho người nhà.
Cha già đi, không còn có uy tín đứng đầu một nhà nữa, con cái lớn lên, bắt đầu thay thế thế ba mình, đây là chuyện tất cả cha con trong thiên hạ đều phải trải qua, với Thẩm Như Hải mà nói, bây giờ trong lòng rất chua xót, lại có chút vui vẻ yên tâm. Ông cũng không nói gì, chỉ nói lần cuối với Thẩm Kim Đài: “Ở bên ngoài chăm sóc cơ thể mình thật kỹ.”
Thẩm Kim Đài “Ừ ” một tiếng.
Quan hệ cha con hay bọn họ, ở thời khắc đó đã đạt tới trình độ giải hòa. Thẩm Kim Đài không biết Thẩm Kim Đài kia có từng mong đợi ngày này không, cậu nghĩ tới những thứ này, trong lòng hơi chua xót, đột nhiên nghĩ tới <>.
Sắc trời dần dần tối đi, đám người Diêm Thiết Phong cũng đã tới, hai cha con bọn họ trở lại chỗ ngồi, bữa ăn tối đã chuẩn bị xong, dưới ánh đèn đuốc sáng choang, Thẩm Kim Đài còn thấy Diêm Diệu Hiên.
Diêm Diệu Hiên lần này không thân thiết với cậu, cũng không tới chào hỏi với cậu.
Thẩm Kim Đài hình như lại càng đẹp mắt thêm, Diêm Diệu Hiên lặng lẽ nghĩ.
Chẳng qua hắn biết bản thân đã triệt để bị nốc ao, nói bị nốc ao hình như cũng không đúng hình bởi vì từ đầu chỉ cuối, hắn chưa từng đừng đi vào sàn đấu.
Lúc ăn cơm, hắn thấy Diêm Thu Trì tạm thời chuyển chỗ ngồi cho Thẩm Kim Đài một chút.
Mẹ Diêm hóa ra sắp xếp vị trí của Thẩm Kim Đài ở bên cạnh người Diêm Thu Trì, kết quả Diêm Thu Trì chuyển cho cậu đến bên cạnh Thẩm Như Hải, để cậu ngồi cùng với người của nhà họ thẩm.
Chuyện chuyển chỗ Thẩm Kim Đài cũng nhìn thấy, thiện cảm trong đầu đối với Diêm Thu Trì từ từ tăng lên.
Không hổ là được giáo dục tinh anh nuôi ra điệu bộ thân sĩ, Diêm Thu Trì thật sự rất tri kỷ. Trong quá trình sinh nhật, hắn thậm chí cũng không có nhìn lâu cậu.
Chẳng qua phần kiềm chế này đã rất động lòng người, khiến cậu bớt đi rất nhiều lúng túng, thỉnh thoảng cậu giương mắt nhìn sang, cách bữa tiệc linh đình, rượu ngon mỹ thực, khớp lại ánh mắt của Diêm Thu Trì, Diêm Thu Trì cười nhạt về phía cậu, ánh mắt lại rất thâm thúy.
Thẩm Kim Đài bèn hơi rũ đầu xuống.
Diêm Diệu Hiên ở bên cạnh lạnh lùng nhìn, chợt nhớ tới dịp này năm ngoái, đại khái là <<Đông Cung tới>> vừa mới khai mạc, hắn đi thăm ban cùng mẹ Diêm, cảnh đầu tiên Thẩm Kim Đài quay hình như cũng là như vậy.
Đó là một bữa tiệc hoàng thất, Lý Tự cách nhóm vũ cơ, nhìn sang thái tử Chu Anh ở đối diện, trong ống kính hoàn toàn là một thế giới khác, Thẩm Kim Đài trong thế giới kia, ngọc sắc phong lưu, y nhìn thái tử một cái, sau đó hơi rũ đầu xuống, lần đầu tiên khiến hắn cảm nhận được ánh sáng thế giới chấn động.
Bây giờ cảnh này lại như xuất hiện lần nữa.
Chấn động không còn là ánh sáng của thế giới, mà là hắn ý thức ra, anh hắn đã không còn tương tư đơn phương.
Chương 115
Scandal của Thẩm Kim Đài và Diêm Thu Trì, mọi người tất cả đều biết, cho nên hôm nay lúc ăn cơm, bầu không khí có chút vi diệu, từ góc nhìn của người ngoài, trong vài ngày bọn họ thật giống như thông gia đến gặp nhau.
Chẳng qua cũng may hôm nay người tham dự đều không phải người sẽ bát quái ngay mặt, mọi người đều rất ăn ý không nói về chuyện này, ngay cả đùa giỡn trêu ghẹo cũng không. Nói chuyện cùng Thẩm Kim Đài, tất cả cơ bản đều là tác phẩm của cậu, nhất là Lý Tự trong đông cung, đây là nhân vật mà gần như tất cả mọi người đều biết.
Tận đến khi Thẩm Kim Đài hát ca khúc sinh nhật, mới có người khách lấy điện thoại di động ra quay lại.
Thẩm Kim Đài gần như chưa từng hát trước mặt mọi người, hơi có chút khẩn trương, chẳng qua hát sinh nhật không cần kỹ xảo dì, cậu hát coi như thuận lợi. Chỉ có điều cái này bỗng gợi nhớ tới mọi người về Thẩm Kim Đài từng hào quang vạn trượng trên sân khấu, đáng tiếp đã lâu không gặp.
Nhất là Diêm Diệu Hiên, trừ tình cảm riêng tư ra, hắn vẫn là người hâm mộ của Thẩm Kim Đài.
Thẩm Kim Đài trên sân khấu đã từng tỏa sáng như vậy, nhưng đã là chuyện từ rất lâu trước kia, cho dù lại một lần nữa cầm micro lên, đứng dưới ánh đèn, cũng rất khó để có thể liên hệ với Thẩm Kim Đài trong quá khứ.
Y như hai người khác vậy.
Vào lúc tiệc sinh nhật sắp kết thúc, khách lục tục rời đi, Thẩm tiểu muội lại không chịu rời đi.” Đã vậy để cô bé ở lại đi, ở nhà chúng tôi một đêm.” Mẹ Diêm cười nói: “Ngày mai tôi sẽ tự mình đưa cô bé về.”
Thẩm Kim Đài ôm Thẩm tiểu muội, nhìn về phía Liễu Kỳ và Thẩm Như Hải.
Liễu Kỳ hơi có chút lúng túng nói: “Cũng được, chẳng qua Kim Đài, khi nào con về ở nhà chúng ta vài ngày đi phòng của con, chúng ta đều chưa từng động tới.”
Bà thật sự lúng túng, từ sau khi bọn họ dọn vào Thẩm Kim Đài chưa từng trở về ở.
Rõ ràng cho thấy là bởi vì bọn họ.
“Được.” Thẩm Kim Đài nói chính cậu thật ra cũng cảm thấy bản thân lần nào cũng đến ở nhà họ Diêm có hơi không thích hợp.
Liễu Kỳ rất kinh ngạc, cười nói: “Thời gian sau này ở bên này còn nhiều mà, bây giờ đến lượt ở nhà chúng ta.”
Bà vừa dứt lời, đã nghe thấy Thẩm Như Hải nói bà: “Bà bớt nói ít đi.”
Thẩm Kim Đài cũng hơi có chút lúng túng, cười một chút
Sau khi vợ chồng Thẩm Như Hải rời đi, Thẩm Kim Đài ôm Thẩm tiểu muội lên lầu, lúc đi tới cầu thang đụng phải Diêm Diệu Hiên đang đi xuống lầu.
“Muốn ra ngoài là?” Thẩm Kim Đài hỏi.
Diêm Diệu Hiên gật đầu một cái, vẫn cẩn trọng như cũ, nói: “Ra ngoài chơi với bạn.”
Thẩm Kim Đài cười một tiếng, ôm Thẩm tiểu muội tiếp tục lên lầu, Thẩm tiểu muội lại nhéo một cái, nói: “Anh, em muốn tự đi.”
“Được, tự đi.” Thẩm Kim Đài buông cô bé xuống, Thẩm tiểu muội chạy lên tầng, cậu nhanh chóng đuổi theo, Diêm Diệu Hiên quay đầu nhìn nhìn cậu một cái, sau đó thấy mẹ Diêm và Diêm Thiết Phong đi vào cửa.
“Đêm tối lại muốn đi đâu?” Mẹ Diêm hỏi.
“Đi chơi, hôm nay không về.” Diêm Diệu Hiên nói.
Giống ngoặc kép lần này thằng nhỏ trở về hình như có gì đó không vui, “Diêm Thiết Phong nói: “Là có gì phiền lòng sao?”
“Nó thì có thể có gì phiền muộn.” Mẹ Diêm nghe thấy tiếng cười đàn ông, bèn nói: “Tiêu Dương này, sao một chút ánh mắt cũng không có, thế mà vẫn chưa đi.”
Diêm Thiết Phong nghe vậy bèn cười.
Quan hệ của nhà họ Tiêu và nhà họ Diêm luôn rất hòa hợp, cộng thêm Tiêu Dương và Diêm Thu Trì là bạn thân từ nhỏ, cho nên hôm nay Tiêu Dương cũng tới.
Hôm nay Tiêu Dương cảm thấy rất cảm khái.
“Cậu thế mà lại thật sự thích người kia.” Tiêu Dương ngồi trên sân thượng, hút thuốc nói: “Lúc đầu tôi thấy tin tức, còn có hơi không dám tin. “
Diêm Thu Trì lãnh đạm nói: “Không phải cậu nói cậu muốn theo đuổi cậu ấy sau?”
Tiêu Dương vừa nghe vậy đã cười, hơi có chút lúng túng, nói: “Tôi cho rằng cậu không có ý gì với cậu ta nên mới thuận miệng nói như vậy.”
Một lát sau, hắn không nhịn được mà xúc động: “Cậu thật là có phúc, cái mông đó của Thẩm Kim Đài... “
Vừa mới nói hơn phân nửa, Diêm Thu Trì dùng chân dài đạp một cái, thiếu chút nữa đạp hắn xuống đất.
Tiêu Dương ngượng ngùng, nghe thấy ở lối vào có tiếng trẻ nhỏ truyền tới, hắn vội nghiêng đầu nhìn, đã thấy Thẩm tiểu muội thở hổn hển chạy tới.
Thẩm Kim Đài nói ở phía sau: “Leo cầu thang đừng chạy.”
Gần như ngay lập tức, hắn phát hiện Diêm Thu Trì ngồi bên cạnh hắn lập tức ngồi ngay ngắn người lại.
Tiêu Dương nghiêng đầu nhìn Diêm Thu Trì một cái, thấy Diêm Thu Trì ngay cả thuốc lá trong tay cũng dập tắt.
Đờ mờ.
Hắn cảm giác bản thân có hơi không quen Diêm Thu Trì.
Diêm Thu Trì cầm lấy điếu thuốc bên cạnh hắn, trực tiếp dập tắt.
“Bên cạnh con nít không nên hút thuốc lá.” Diêm Thu Trì nói.
Tiêu Dương: “… “
“Anh Thu Trì.” Thẩm tiểu muội kêu.
Diêm Thu Trì cười nói: “Hai cậu sao lại chạy lên đây?”
“Con bé nghe thấy các anh nói chuyện, bèn la hét muốn đi lên.” Thẩm Kim Đài ngồi chồm hổm xuống nói với Thẩm tiểu muội: “Trên này không có gì cả, em đến phòng anh, anh cho em xem phim hoạt hình được không?”
Hiếm thấy Thẩm Kim Đài dịu dàng như vậy.
Trên sân thượng chỉ có một quầy bar nhỏ, không có gì khác, rất trống trải. Thẩm tiểu muội đại khái cũng cảm thấy chán, cũng không ngờ có người ngoài ở đây, có hơi e thẹn, nhào vào trong ngực Thẩm Kim Đài.
Thẩm Kim Đài ôm lấy cô bé, nói: “Vậy chúng tôi xuống trước.
Khí chất của Thẩm Kim Đài quá tốt, nhìn từ trong ra ngoài lộ ra một luồng sạch sẽ, tướng mạo lại có chút diễm lệ, lại không hề gái tính chút nào, loại thụ này thật sự là cực phẩm.
Khó trách Diêm Thu Trì lại trở lại đi đường cũ.
Thẩm Kim Đài trước kia, hắn cũng coi thường, Thẩm Kim Đài bây giờ, hắn nhìn cũng có chút động tâm.
“Cậu không đi sao?” Diêm Thu Trì đột nhiên hỏi.
“Cái gì?” Tiêu Dương sửng sốt một chút, lập tức đứng lên: “Được, thấy sắc quên bạn đúng không, được, bây giờ tôi đi ngay.”
Diêm Thu Trì nói: “Tôi hiếm lắm mới có cơ hội gặp mặt cậu ấy, cậu ấy cả ngày ở tổ phim quay phim, cậu cũng không phải là không biết.”
Tiêu Dương uống một miếng rượu cuối cùng: “Tôi thấy cậu là bùng cháy lâu rồi, cậu cẩn thận một chút, đừng đốt người ta.
Hắn vừa nói bỗng nhiên quay đầu hỏi: “Có muốn tôi chuyển thụ chút kinh nghiệm không, người anh em này kinh nghiệm có cả đàn ông lẫn đàn bà, nhất là ở phương diện kia.”
“Cậu mau cút đi.” Diêm Thu Trì nói.
Tiêu Dương nói: “Hảo tâm lại bị coi như lòng lang dạ thú, cậu cho rằng ngủ với đàn ông giống như ngủ với phụ nữ sao, chỉ cần nước chảy thành sông là được, không có chút kinh nghiệm nào, cậu cho rằng sẽ ngủ được sao? Nhất là cái thứ đồ chơi đó của cậu... “
Tiêu Dương nói hơn phân nửa, bỗng nhiên phát hiện mẹ Diêm xuất hiện ở lối vào, hắn bị doạ sợ thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi, ngượng ngùng khom người một cái: “Dì Phương.”
“Tiêu Dương, “Mẹ Diêm cười híp mắt nói: “Hôm nay không uống nhiều chứ?”
“Không có không có.” Tiêu Dương nói.
Mẹ Diêm cười đi lên, nói: “Đã trễ thế này, nếu không đừng đi, ở nhà bọn dì một đêm.”
“Không được, dì, bây giờ cháu phải đi rồi.”
Hắn vừa nói vừa vỗ vào vai Diêm Thu Trìng một cái: “Có vấn đề cứ hỏi tôi tùy ý, cố gắng lên, người anh em.”
Hắn vui cho Diêm Thu Trì, hắn thật sự cảm thấy Diêm Thu Trì nên yêu đương, chẳng qua trước đây Thẩm Kim Đài chẳng ra sao, bây giờ lại rất được, bây giờ lại là ngôi sao ăn khách nhất vòng giải trí, có ai không muốn tán tỉnh chứ, hắn cũng muốn.
Thẩm Kim Đài đang nằm trên ghế sa lông xem phim hoạt hình với Thẩm tiểu muội, đã nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Cửa phòng bị đẩy ra, Diêm Thu Trì ôm cái rương đi vào.
Thẩm Kim Đài lập tức đứng lên, Diêm Thu Trì buông cái rương xuống, nói: “Đây đều là một ít đồ chơi trong nhà, cho em gái chơi đi.”
Thẩm tiểu muội vừa nghe, lập tức chạy tới, mở rương ra nhìn một chút, hỏi nói: “Đây là cái gì vậy?”
Thẩm Kim Đài nói: “Đây đều là đồ chơi khi còn bé anh chơi à?”
Bên trong có máy bay, xe tăng, pháo, xe, còn có cờ vua.
Thẩm tiểu muội có một một trái tim thiếu nữ, cái gì cũng thích màu hồng, những thứ đồ chơi này cô bé đều không thích. Thẩm Kim Đài cho hắn một chút mặt mũi, mở cờ vua ra, nói với Thẩm tiểu muội: “Cái này chơi rất hay, anh có thể chơi với em.”
Thẩm tiểu muội hỏi: “Đây là gì vậy?”
“Đây là cờ vua.” Diêm Thu Trì nói.
“Chơi thế nào?”
Diêm Thu Trì bèn dạy cô bé.
Một bên vừa dạy vừa nghĩ, Thẩm tiểu muội ở nơi này vừa có chỗ tốt vừa có chỗ không tốt.
Chỗ tốt ở chỗ, hắn rốt cuộc cũng có cơ hội ở chung với Thẩm Kim Đài, chỗ không tốt ở chỗ, không thể nói bất kỳ thứ gì với Thẩm Kim Đài.
Chẳng qua tình cảm của Thẩm Kim Đài và Thẩm tiểu muội tốt như vậy, hắn khiến Thẩm tiểu muội vui vẻ cũng có chỗ tốt với hắn.
Thẩm tiểu muội tuổi tác mới bao lớn, học cờ vua cô bé đã mất hết hứng thú, ngược lại là gợi lên hứng thú của Thẩm Kim Đài bên cạnh.
Thẩm Kim Đài rất thích chơi cờ tướng, chẳng qua cậu chỉ biết chơi cờ tướng của trung quốc, không biết chơi cờ vua.
Ở trong môi trường mới, Thẩm tiểu muội vẫn có chút e thẹn, cô bé muốn tiếp tục xem phim hoạt hình nhưng lại không dám mở miệng, bèn tựa vào trên cánh tay Thẩm Kim Đài, nhìn hai người bọn họ chơi cờ tướng.
Diêm Thu Trì là cao thủ cờ vua, Thẩm Kim Đài là một tay mơ, nhưng Diêm Thu Trì cố ý mở nước kéo dài chiến cuộc, còn thỉnh thoảng khích lệ một câu, nịnh hót: “Đây là lần đầu tiên cậu chơi sao?”
Một lòng Thẩm Kim Đài đều đang ở trên đánh cờ, sớm đã bị kích thích dục vọng thắng bại, nghe nói như vậy cũng rất vui vẻ: “Thật sự là lần đầu tiên.”
Cậu rất thông minh, nhanh chóng hiểu rõ quy tắc, Diêm Thu Trì lại khiêm tốn nhường cậu, ván đầu tiên vậy mà lại để cậu chiến thắng.
Diêm Thu Trì nói: “Không được, chơi tiếp một ván, tôi phải kiếm trở lại.”
Thẩm Kim Đài vén tay áo lên, ngồi xếp bằng: “Tới tới tới.”
Lúc mẹ Diêm gõ cửa tiến vào, hai người bọn họ đang ngồi trên thảm chơi cờ, Thẩm tiểu muội ôm máy bay đồ chơi, ngồi bên cạnh ngủ gà ngủ gật.
“Chơi cờ tướng.” Bà ôm Thẩm tiểu muội vào trong ngực mình, cho cô bé uống một ly sữa bò nóng, hỏi: “Vừa rồi ai thắng?”
“Anh cháu thắng! “Thẩm tiểu muội uống sữa kêu lên.
“Thế à?” Mẹ Diêm giật mình.
Bởi vì cờ vua của Diêm Thu Trì rất lợi hại.
Bà nhìn về phía Diêm Thu Trì, Diêm Thu Trì ngẩng đầu nhìn bà một cái, sắc mặt vẫn là sắc mặt nhạt nhẹ kia, chẳng qua ánh mắt rất sáng, mang chút nụ cười.
Mẹ Diêm thật sự rất thích nhìn bộ dáng này của hắn, là dáng vẻ một người đàn ông trẻ tuổi nên có, sắc mặt ửng đỏ, cả người đều là tình cảm.
Mặc dù, vẫn có chút tâm cơ.
Chờ sau khi Thẩm tiểu muội uống sữa bò xong, bà mang Thẩm tiểu muội đi lên lầu tắm.
Thẩm Kim Đài nghiêng đầu nhìn một cái, mẹ Diêm nói: “Con chơi tiếp đi.”
Trong chớp mắt cửa phòng đóng lại, trong lòng Thẩm Kim Đài hơi có chút lúng túng, bởi vì cậu phát hiện trong phòng này chỉ còn lại hai người là cậu và Diêm Thu Trì.
Cậu ngẩng đầu nhìn Diêm Thu Trì một cái, thấy Diêm Thu Trì đang nhìn cậu.
Ván này cũng rất khó khăn, cậu không bại nhưng cũng không thắng được.
Đại khái là ngồi xếp bằng lâu có hơi không thoải mái, Diêm Thu Trì bèn ngửa ra sau một chút, hai cái chân dài đưa ra, tư thế này của hắn đối diện với Thẩm Kim Đài, ngọc hiển thị lực nhìn. Thẩm Kim Đài tận lực nhìn bàn cờ, ngồi xếp bằng rất đàng hoàng.
Điện thoại di động của Diêm Thu Trì đột nhiên vang lên hai tiếng, Diêm Thu Trì lấy điện thoại di động ra nhìn một cái, nhìn xong để xuống đất.
Tin nhắn là do Tiêu Dương gửi, gửi lại là: “36 công thức nam nam.”
Trong lòng Diêm Thu Trì vốn có một vài ý tưởng mờ mờ ảo ảo, bị tranh ảnh Tiêu Dương gửi cho đâm một cái, thu hồi chân lại, không dám mở rộng chân nữa.
Sau đó lại “Đinh đông” một tiếng, điện thoại di động hắn để ở dưới đất lại sáng lên.
Thẩm Kim Đài ngồi ở đối diện, không thấy rõ là nhắn nhắn tin gì, nhưng cậu thấy rõ ảnh khóa màn hình điện thoại của Diêm Thu Trì.
Là ban đầu lúc thăm ban “Phi công “, cậu chụp chung với Diêm Thu Trì.
Yết hầu Thẩm Kim Đài hoạt động lên xuống một chút, hơi rũ mắt, làm bộ như cái gì cũng không nhìn thấy, vào lúc Diêm Thu Trì đang nhìn tin nhắn, hơi giương mắt lên.
Mẹ nó, cậu nghĩ.
Diêm Thu Trì đang chơi cờ tướng với cậu thật đó à? Sao lại phản ứng?
Thẩm Kim Đài đột nhiên ý thức được, Diêm Thu Trì luôn muốn ngủ với cậu.
Người đàn ông đã nhịn đến 25 năm ngày, vào lúc ở một mình với cậu, không biết trong đầu có phải là những thứ nào đó không.
A, đàn ông!
Tin nhắn Tiêu Dương gửi là “Người anh em này còn có rất nhiều tài liệu liên quan đến phương diện này, có nhu cầu thì nói một tiếng với tôi.”
Diêm Thu Trì để điện thoại di động xuống có hơi chột dạ, nhìn Thẩm Kim Đài một cái.
Nhưng phát hiện Thẩm Kim Đài cúi đầu, mặt và lỗ tai hình như cũng hơi đỏ lên.
Hắn sửng sốt một chút, trong nháy mắt trở nên lúng túng hơn, làm bộ như lơ đãng cầm lên cái máy bay mô hình mà Thẩm tiểu muội để ở bên cạnh đặt lên chân mình, ngăn cách lại.
Nhưng thật ra cũng không lúng túng lắm, hắn rất thích Thẩm Kim Đài đỏ ửng, nhất là cứ nghĩ đến cái đỏ ửng này là vì hắn, trong lúng túng của hắn cũng có hơi ngứa ngáy, nhất thời trong lòng bình bịch, mặt cũng đỏ lên.