Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn

Lý Mỹ Lan và Tiểu Đường nhìn nhau.

Có vẻ như mỗi khi đóng xong một bộ phim, tâm trạng Thẩm Kim Đài đều rất kém.

Lý Mỹ Lan phân tích tình hình, cảm thấy các bộ phim của cậu quá nặng nề.

Trong “Đông Cung tới” là chết, trong “Phi công” thì lại hi sinh vì đất nước, trong “Khi người già đi” còn chết đi chết lại nhiều lần.

Bây giờ “Mưa vui đêm xuân” không có ai chết, nhưng lại quá mức chân thực và nặng nề hơn.

“Anh Kim, em có tin vui cho anh.” Tiểu Đường cho biết: “Khi Người Về Già” đã thu về 1,5 tỷ, đã được kéo dài thời gian chiếu thành công. “

Kéo dài một tháng, trước mắt mỗi ngày vẫn kiếm được 10 đến 20 triệu đô la.

Phần mềm phòng vé dự đoán doanh thu phòng vé đã đạt 1,9 tỷ, mọi người đều quan tâm việc liệu cuối cùng nó có phá 2 hay không.

Sự nổi tiếng của “Đông cung tới” dẫn đến sự ra đời của nhiều bộ phim truyền hình **, nhưng đều không có sự đầu tư và quy mô của “Đông cung tới”, cũng không có dàn diễn viên xinh trai đẹp gái như “Đông cung tới”, nên về cơ bản là không thể tái hiện lại được vinh quang của Đông cung.

Bây giờ “Khi Người Về Già” đã trở thành hắc mã phòng vé, lấy nhỏ làm đòn bẩy cho lớn, mang lại cho Hưng Vân rất nhiều tiền, mới chỉ một tháng, cũng đã có một số lượng các dự án phim, tiểu thuyết ** đồng giới chất lượng cao hơn được giành giật bản quyền.

Nhưng tiểu thuyết ** phù hợp với điện ảnh rất hạn chế, có cốt truyện hay và khả năng bùng nổ thị trường còn hiếm hơn, biên kịch Tống Sâm Sâm mới đây đã viết một tiểu thuyết hài thanh xuân chủ đề vườn trường, giới thiệu vừa được đăng lên, còn chưa được cập nhật, đã có mấy người đến giật bản quyền.

Tống Sâm Sâm cũng rất thông minh, sau khi tiểu thuyết “Khi người yêu già đi, ta vẫn xinh đẹp như hoa” thành công vang dội, hắn bắt đầu viết cuốn thứ hai, đi theo con đường hài kịch ấm áp.

Lý Mỹ Lan cho rằng Thẩm Kim Đài cũng nên giống như Tống Sâm Sâm, đã đến lúc làm một bộ phim hài để thay đổi tâm trạng.

Nhưng phim hài tuy dễ đạt doanh thu phòng vé cao, lại không dễ tạo ra sản phẩm có chất lượng tốt, đóng tốt sẽ thành công, nhưng nếu diễn không tốt sẽ rất xấu hổ, Thẩm Kim Đài không phải là diễn viên sẵn sàng đóng vai xấu lạ để gây cười, tốt nhất vẫn nên chọn tác phẩm hài phù hợp với khí chất cá nhân của mình.

Hiện giờ “Xuân Dạ Hỉ Vũ” đã hoàn thành, bộ phim tiếp theo của Thẩm Kim Đài vẫn chưa được quyết định.

“Không cần phải gấp gáp,” Lý Mỹ Lan nói: “Nhân cơ hội này nghỉ ngơi thật tốt, vì cả ‘Phi công’ và ‘Xuân Dạ Hỉ Vũ’ đều chưa ra mắt, nên cho bọn chị nghỉ ngơi một chút đi.”

Thẩm Kim Đài cười nói: “Chị hỏi Vương Nam và những người khác đi, chúng ta cùng nhau họp bàn, thảo luận xem nếu đi du lịch nước ngoài, mọi người muốn đến nước nào nhất, em sẽ trả tiền, bao ăn, ở và cả vé đi khứ hồi, chúng ta làm mấy hoạt động xây dựng nhóm. “

Tiểu Đường lập tức tán thưởng: “Đúng đúng đúng!”

“Những người có người yêu có thể mang theo người.” Thẩm Kim Đài nói tiếp.

Lý Mỹ Lan nói: “Tiểu Đường mau tìm một người đi nhé.”

Thẩm Kim Đài cũng mỉm cười nhìn Tiểu Đường, giọng điệu thong thả nói: “Nếu Tiểu Đường tìm được người, nhất định phải đưa cô ấy đến cho anh xem, sau này em cậu kết hôn, anh sẽ là phù rể tốt nhất của em.”

Tiểu Đường vừa nghe, thực sự rất kinh ngạc: “Thật sao?!”

Thẩm Kim Đài mỉm cười, ánh mắt đặc biệt ấm áp.

Thẩm Kim Đài muốn phải nghỉ ngơi một chút, cậu và Diêm Thu Trì đều rất bận, bên Diêm Thu Trì cũng không có cách nào, hắn vừa mới nhậm chức, không thể dừng lại, chỉ có thể ở bên cậu, lịch trình mới rảnh rỗi hơn một chút.

Thẩm Kim Đài lần đầu tiên về nhà, cùng dùng bữa với Thẩm Như Hải.

Cậu chủ động về nhà, Thẩm Như Hải và Liễu Kỳ cũng gần như coi cậu là khách.

“Chỉ là Thu Trì không thể đi cùng em.” Liễu Kỳ cười nói.

“Anh ấy gần đây rất bận rộn với công việc, đã hai ngày rồi con không gặp.” Thẩm Kim Đài nói.

“Ba thấy bây giờ Phương Phượng Mĩ đã trở lại rồi à?” Thẩm Như Hải nói: “Như vậy đối với bả cũng không dễ dàng gì, cánh tay của bả còn chưa khỏe.”

“Dì không biết chị Fang lợi hại như vậy đâu,” Liễu Kỳ cởi tạp dề, ngồi xuống nói: “Sau lại nghe về quá khứ của chị ấy mới biết chỉ đã từng mạnh mẽ như vậy, bây giờ lão Diêm nằm giường, hẳn là bà ấy tới giúp Thu Trì, đến để giúp quản lí. “

Phương Phượng Mĩ hiện là lãnh đạo thứ hai của tập đoàn nhà họ Diêm.

Thẩm Tiểu Muội đã đi nhà trẻ, ăn trưa ở lớp học, sẽ không trở lại cho đến buổi chiều. Thẩm Kim Đài sau khi ăn trưa, dự định đi đến gia đình nhà họ Diêm, thăm Diêm Thiết Phong.

Lần này Thẩm Như Hải và Liễu Kỳ mua rất nhiều đồ cho nhà họ Diêm, tất cả đều chất lên xe của cậu, lúc đang vận chuyển đồ, Thẩm Kim Đài đột nhiên nhìn thấy một cô gái đang dắt chó, hét lên với cậu: “Thẩm Kim Đài!”

Cậu nhìn kỹ hơn, nhận ra đó là Lâm Xu.

Lâm Xu là bạn thân của cậu, hay nói chính xác hơn, là bạn thân nhất của Thẩm Kim Đài.

Nhưng cậu và Lâm Xu không biết rõ về nhau, Lâm Xu coi cậu như em gái, nói năng còn “chị em gái hóa” hơn Bạch Thanh Tuyền, lúc ấy cậu rất không quen, cộng thêm thực sự không có tình cảm quá sâu sắc, từ đó trở nên từ từ xa cách với Lâm Xu.

Sự hời hợt này là có chủ ý, Lâm Xu chủ động tiếp xúc với cậu vài lần, nhưng sau đó thấy cậu không mấy nhiệt tình, nên cũng từ từ hời hợt, sau đó là “Đông cung tới” hot, Thẩm Kim Đài lại nhảy lên ngôi sao lớn, cả năm không gặp lại một lần, hai người dần trở thành người xa lạ.

Bây giờ gặp lại cô, Thẩm Kim Đài lại nhiệt tình vẫy tay một chút.

“Xuân Dạ Hỉ Vũ” khiến cậu vô cùng xúc động, đó cũng là tác phẩm có ảnh hưởng mạnh mẽ đến cậu. Tất cả mọi người trên thế giới này đều có thể có được gia đình, tình yêu, tình bạn, trên thực tế, cả đời nghe có vẻ rất nhiều, nhưng thực ra cũng chỉ có một vài người thôi. Có người thực sự thích bọn họ, cho dù có trong sáng hay không, nhiều hay ít, đều là những thứ rất đáng trân quý.

Con chó của Lâm Xu vẫn nhớ cậu, không ngừng cọ vào chân của cậu, Lâm Xu kéo nó lại, cười nói: “Về nhà rồi à.”

Thẩm Kim Đài “ừ” một tiếng, hỏi, “Cậu thế nào rồi?”

“Tôi vẫn vậy.” Lâm Xu có chút khách khí nói.

“Cậu chuẩn bị tốt nghiệp năm nay à?”

Lâm Xu theo học đại học ở nước ngoài, đó là một trong những lý do khiến họ ít gặp nhau.

Lâm Xu gật gật đầu nói: “Tháng sáu tôi sẽ tốt nghiệp.”

“Cậu định định cư nước ngoài, hay định trở về?”

“Bố mẹ tôi muốn tôi trở lại, hẳn là tôi sẽ trở lại.”

Thẩm Kim Đài cười nói: “Nếu có thời gian, tôi sẽ mời cậu đi ăn tối.”

“Được.” Lâm Xu cười nói.

Hai người đều có chút ngượng ngùng, nói là hẹn bữa tối, nhưng cũng không biết phải qua bao lâu, cậu bận rộn như vậy, lại không phải thạt sự thân quen với Lâm Xu. Khi gặp nhau mà họ vẫn có thể chào nhau như thế này thì đã là trạng thái thân nhau nhất của họ rồi.

Tất cả đồ đạc đều đã được dọn lên xe, cậu vẫy tay chào tạm biệt Lâm Xu rồi lên xe.

Lâm Xu đứng trên bãi cỏ với con chó của mình, nhìn Thẩm Kim Đài và Thẩm Như Hải ôm nhau.

Thẩm Như Hải hiển nhiên sững sờ một chút, có lẽ không ngờ Thẩm Kim Đài sẽ ôm ông, thân thể cứng đờ trong chốc lát, nghe được Thẩm Kim Đài nói: “Ba, nhớ giữ gìn sức khỏe, con có thể kiếm tiền, ba không phải đi làm vất vả quá đâu.”

Cậu nghe Liễu Kỳ nói, Thẩm Như Hải vẫn đang khó khăn tạo dưng lại sự nghiệp lần nữa, người đàn ông đã trên tuổi trung niên, gần 50 tuổi, muốn bắt đầu lại, nào còn có nhiều sức lực và thời gian như vậy.

Thẩm Như Hải không nói gì, chỉ vỗ vỗ lưng cậu một cái, sau đó Thẩm Kim Đài lên xe.

Xe đi xa, Thẩm Như Hải nhìn Liễu Kỳ hai mắt đỏ hoe, quay đầu đi về nhà, khi đi tới chỗ thay giày ở lối vào, dừng một chút, dùng ngón tay cái lau mắt.

Mùa xuân đã đến, mọi thứ đang hồi sinh, khu phố cao cấp này cũng trăm hoa đua nở, Lâm Xu đi bộ về nhà với chú cún cưng của mình.

Thẩm Kim Đài thực sự đã hoàn toàn thay đổi, Thẩm Kim Đài nói với cô mọi thứ, còn có quan hệ không ổn lắm với gia đình, đã biến mất. Tình bạn của họ cũng chỉ còn lại trong quá khứ, cô biết rằng cô đã mất đi người bạn thân nhất của mình.

Thẩm Kim Đài mở cửa sổ xe, hít thở không khí bên ngoài, có hương hoa nồng thắm, có hàng cây dài trên phố mới xanh tươi, có trăm hoa khoe sắc, khi xe vào biệt thự nhà họ Diêm, cây xanh càng nhiều hơn, rừng xanh điểm xuyết hoa dại, đến phía trước khu vườn, lại càng thêm nhiều hoa đang khoe sắc mùa xuân, Diêm Thiết Phong, cùng với sự hỗ trợ của người chăm sóc, đang đi dạo trong vườn.

Diêm Thiết Phong bây giờ đã có thể xuống giường, nhưng vẫn chưa thể bước đi vững vàng, nhìn thấy trước vườn có một chiếc xe dừng lại, ông dừng lại, cửa xe mở ra, Thẩm Kim Đài xuống xe, nắng xuân chiếu vào người cậu, vừa sáng ngời, vừa xinh đẹp.

“Chú Diêm.”

Diêm Thiết Phong cười, nói: “Sao con lại tới đây? Dì Phương và Thu Trì của con vẫn ở công ty.”

“Con đến đây để gặp chú.” Thẩm Kim Đài cười nói.

Cậu đỡ Diêm Thiết Phong trở lại phòng khách, Diêm Thiết Phong ngồi trên sô pha, nhìn dì xách một đống hộp vào nhà.

Diêm Tích Phong nói: “Lão Thẩm này, thật sự vẫn là như cũ, nhận được quà nhất định sẽ gửi đáp lễ.”

Nghe tin Thẩm Kim Đài đang ở nhà, sau khi tan tầm, Diêm Thu Trì trở lại cùng với Phương Phượng Mĩ.

Xe vừa vào sân, Thẩm Kim Đài đã chạy ra ngoài, Phương Phượng Mĩ vừa xuống xe, Thẩm Kim Đài đã ôm lấy bà.

Diêm Thu Trì xuống từ bên kia xe, cài cúc áo nói: “Anh cũng biết chạy nhanh như vậy không phải là chạy về phía anh rồi.”

Phương Phượng Mĩ mới làm tóc, môi đỏ rực, ăn mặc chuyên nghiệp, trông cực kỳ dày dặn và giàu có, cười vỗ Thẩm Kim Đài một cái: “Mau ôm nó một cái, nếu không nó ghen.”

Thẩm Kim Đài đã hai ngày không gặp Diêm Thu Trì, ngày hôm kia Diêm Thu Trì đi công tác, hôm nay mới trở về.

Cậu hiện tại trong lòng tràn đầy ấm áp, vì vậy đi về phía Diêm Thu Trì, Diêm Thu Trì lại có chút ngượng ngùng, ôm một chút rồi buông ra, thấy Thẩm Kim Đài vẫn chưa buông hắn ra, vành tai đỏ bừng.

Diêm Thu Trì này, ban đêm ngủ chung với nhau lúc nào cũng có thể làm bản thân ngột ngạt đến khó chịu, chỉ cần bắt được chân cậu cũng có thể hôn vài cái, nhưng ở bên ngoài lại rất phong độ lịch sự, nhã nhặn tiết chế.

“Hơ khô thẻ tre rồi à?” Diêm Thu Trì thấp giọng hỏi.

Thẩm Kim Đài “ừ” một tiếng.

Diêm Thu Trì bật cười.

Hắn kìm nén lâu như vậy, cuối cùng cũng hư khô thẻ tre.

Cũng vừa hay hắn vừa trở về sau chuyến công tác, hắn cũng có vài ngày để rảnh rỗi.

Xem ra mấy ngày này không phải ra ngoài.

Thừa dịp Phương Phượng Mĩ không chú ý, hắn hung hăng hôn lên mái tóc tóc Thẩm Kim Đài.
Nhấn Mở Bình Luận