Tên truyện: Tình em gửi gió trao về anh.
Người viết: An Ni
Wattpad: _lilys_ttnn
.
Chương 56: Em sẽ tiếp tục sống thay anh
Lâm Bối Na chỉ đem theo quần áo và những thứ liên quan đến công việc thôi nên sắp xếp phòng óc rất nhanh.
Đêm mùa hè nóng bức khó chịu, lại lạ chỗ, khiến cô trằn trọc khó ngủ. Nghe ngóng âm thanh phòng sát vách, xác định Trác Phùng đã ngủ, cô mới ra khỏi phòng, xuống dưới nhà pha một ly sữa nóng rồi ngồi trên sô pha êm ái mở di động ra lướt web.
Uống một ngụm sữa, tay vẫn còn lướt xem tin tức kinh tế thì có tin nhắn đến, là tin của Tô Tuyết, thật lòng vấy lên loại cảm xúc chẳng lành khi giờ này đối phương vẫn chưa ngủ. Mở ra thấy một dòng nội dung ngắn gọn: Chị đoán là chỉ có đúng.
Hóa ra những gì cô nghĩ là không sai!
Chính Trác Nhiên là kẻ giấu mặt đứng đằng sau tất cả vụ việc gần đây có liên quan đến Đoàn Cát.
Lâm Bối Na lập tức đắm chìm trong mớ ký ức xưa cũ giữa mình và Trác Nhiên.
Khi ấy, cũng mùa hè như thế này, ngay cả gió thổi cũng giống nhau, ve kêu râm ran.
Cô nằm trong lòng Trác Nhiên nghịch tóc, hai người đang nói đến chuyện một đôi nam nữ yêu nhau, chàng trai cứu cô gái trong vụ tai nạn xe dẫn đến cái chết, thời điểm đó rất rầm rộ trên báo chí. Cho nên Trác Nhiên mới nói một câu: Có lúc lựa chọn chết đi là vì họ muốn bảo vệ người còn sống.
Khi ấy, Lâm Bối Na cũng đồng tình với câu nói đó của anh. Đổi lại là cô, cô cũng sẽ dốc hết sức để bảo vệ người thân yêu của mình mà không màng đến cái mạng nhỏ bé này. Sau đó anh lại hỏi cô: Nếu mai này vì chuyện gì đó, anh chết đi thì em sẽ như thế nào?
Đương nhiên cô không thích câu nói gỡ như thế, nhỡ xui rủi trở thành hiện thật thì cô phải làm sao đây? Nhưng đó cũng chỉ là chuyện của mai này, cô trầm tư suy nghĩ rất lâu mới có câu trả lời lại: Em sẽ tiếp tục sống thật tốt thay anh.
Trác Nhiên cúi xuống hôn lên môi cô một cái, ngữ khí rất dịu dàng: Nếu thật sự có ngày đó, ngày anh không còn nữa, em phải nhớ kỹ những lời hôm nay đã nói.
Cho đến tận bây giờ, những lời đó cô vẫn nhớ rất kỹ. Cô đâu biết, ngày đó Trác Nhiên đã nhìn thấy cái chết của cha mẹ mình để bảo vệ mình, cho nên hiểu rõ bản chất của sự sống và cái chết. Vì vậy, khi đó, có lẽ là anh ta cũng muốn bảo vệ người mình yêu thương nhất là cô.
Trác Phùng lúc này vẫn chưa ngủ, anh đang nghiên cứu giá giao dịch thị trường, lúc mở cửa sang phòng làm việc để tìm tài liệu thì thấy dưới nhà sáng đèn. Anh thong thả bước xuống, đập vào mắt chính là hình ảnh Lâm Bối Na tay cầm di động, ngây ngốc nhìn cố định một nơi. Lúc tối ở nhà cô, Trác Phùng đã nhìn thấy sự bất thường trong cô, bây giờ cô lại tiếp tục bộ dạng mơ mơ màng màng như thế. Trác Phùng bèn đi tới giật điện thoại xem. Lâm Bối Na đứng dậy muốn cướp lại nhưng anh lập tức xoay người đi, không cho cô cơ hội.