Thời điểm Lý Quân mang theo bác sĩ chạy tới,Tô Tình đang nằm trên bàn trang điểm.
Cửa bị mở ra, trên trán Lý Quân vẫn còn lấm tấm mồ hôi,khi đến,mùi mồ hôi trên người đã thấm đẫm cả căn phòng.
Anh hẳn là mới vừa cho khách mời biểu diễn xong tiết mục đua ngựa.
“Không phải là không động đậy được sao?” Anh nhíu mày trừng mắt nhìn Tô Tình.
Tô Tình đóng lại bông dặm phấn, vẻ mặt vô tội cười:“Đúng vậy, không động đậy được~”
Bác sĩ muốn tiến lên kiểm tra, Lý Quân liền ngăn lại:“Không cần kiểm tra,cô ấy lừa chúng ta.”
Bên ngoài tiếng hát truyền tới, đánh vỡ bầu không khí quỷ dị bên trong phòng, bác sĩ cầm hòm thuốc đi ra ngoài.
Tô Tình dựa vào đầu giường,nhìn Lý Quân cười,:“Tôi không có kêu bác sĩ, tôi chỉ là muốn xuống lầu, nhưng đôi nạng lại rớt trên mặt đất, tôi không với tới, cho nên không có lừa anh.”
Lý Quân nhặt đôi nạng trên đất lên đưa cho cô, không nói một tiếng xoay người đi ra ngoài.
“Này!” Tô Tình kêu một tiếng.
Lý Quân dừng lại xoay người.
Chỉ nhìn thấy dưới ánh đèn, Tô Tình chớp đôi mắt lấp lánh nhìn anh:“Chống nạng đi quá chậm,anh ôm tôi đi xuống đi.”
Lý Quân hừ lạnh một tiếng, nhấc chân rời đi.
Tô Tình cầm lấy điện thoại, dãy số cũng chưa bấm,hướng về đầu dây bên kia nói: “Này,quầy lễ tân sao? Bên các người có ai tên Lý Quân…”
Người đàn ông vội vàng chạy tới đoạt lấy điện thoại từ trong tay cô.
Tô Tình khóe miệng nở nụ cười khi đạt được mục đích, xoa xoa cổ tay, tựa như làm nũng nói: “Nhẹ tay thôi, làm tay người ta đau quá.”
Lý Quân hít sâu một hơi, trừng mắt nhìn cô,liếc mắt một cái,cúi người đem cô bế lên.
Tô Tình vẫn mặc áo sườn xám xẻ tà cao như cũ, trên người cô rất thơm, không phải mùi hương nồng đậm của phấn son, là mùi trái cây, rất dễ ngửi.
Cơ thể người phụ nữ mềm mại, còn rất nhẹ.
Cô không thấp, cao khoảng 1m70, với chiều cao này thì quá gầy rồi, nhưng là chỗ cần thịt thì vẫn có… một chút cũng không thiếu.
Chỉ là ôm cô xuống lầu, ngắn ngủn không đến ba phút, Lý Quân bị bộ ngực mềm mại đầy đặn của cô đè mấy lần, đôi tay non mềm bé nhỏ cố tình mà ôm cổ anh,khi nói chuyện cũng cố ý thổi hơi trước mặt anh.
“Cái đó của anh như thế nào lại cứng?”
Khi cô nói chuyện,giọng nói cao lên, mang theo chút thích thú: “Chạm đến người ta đau quá nha.”
Lý Quân đen mặt, đem cô ôm đến dưới sân khấu biểu diễn ca múa, tìm ghế dựa đặt cô xuống,sau đó xoay người rời đi.
Tô Tình phất phất tay: “Cảm ơn, đại…”
Lý Quân đột nhiên quay đầu trừng mắt nhìn cô.
.
ngôn tình tổng tài
Tô Tình cười đến vẻ mặt thích thú: “Đại ca~”
Lý Quân: “…”
Tô Tình ngồi xuống, bên cạnh không ít người đàn ông chú ý tới cô.
Cô lớn lên cực kỳ xinh đẹp,gương mặt tinh xảo không thua bất kì minh tinh nào, hơn nữa dáng người cực kỳ nóng bỏng,chiếc sườn xám xẻ cao để lộ bầu ngực cao ngất, cô nghiêng người ngồi ở ghế trên, lộ ra eo nhỏ,chiếc sườn xám ôm cặp mông no đủ,bên dưới là cặp đùi trắng nõn, làn da trắng gần như sáng lên.
Những người đàn ông đó bên người đều mang theo phụ nữ, nhưng những nữ nhân đó đều không có khí chất và diện mạo bằng Tô Tình, thấy họ không ngừng nhìn về phía Tô Tình, mấy người phụ nữ trong lòng đều thấy khó chịu.
Các cô đã sớm chú ý tới Tô Tình, đầu tiên là bị diện mạo của cô làm cho kinh diễm, theo sau liền thấy trên đôi chân mang vòng trang sức kia bị thương.
Đó thật ra là một cái lắc tay.
Tổng giá trị giá trị là hơn hai mươi vạn, cũng không phải đặc biệt quý, nhưng là bản giới hạn, cả nước chỉ bán hai mươi cái.
Có thể mua được cái lắc tay này,không chỉ là người giàu mà còn phải là người có thân phận.
Người phụ nữ này không chỉ mua được mà còn đem đồ vật quý như vậy đeo trên chân..