Chiếc giường trước mặt chỉ là chiếc giường đơn tương đối rộng, miễn cưỡng có thể đủ cho hai người nằm nhưng chắc chắn sẽ phải nằm sát nhau.
"Ừ" Nam Ngự rõ ràng đã chú ý thấy từ trước, "Chắc bọn họ cố ý làm vậy."
Ngũ Vận Uyển đã hiểu được, chỉ sợ đây chính là “chuẩn bị đặc biệt” mà ông cụ Nam đã nói lúc trước. Cô không khỏi đỏ mặt.
Quả thật lúc ở nhà chính, cho dù Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự ngủ cùng nhau nhưng vì giường rất lớn nên không có tiếp xúc gì. Chẳng qua nếu là cái giường này thì sẽ khác.
"Vừa rồi." Nam Ngự bỗng nhiên nhìn về phía Ngũ Vận Uyển hỏi, "Ông nội đã nói gì với em vậy?"
Ngũ Vận Uyển nhớ tới lời ông cụ Nam vừa nói với mình, mặt càng nóng hơn.
"Không... không có gì" Ngũ Vận Uyển thật sự chẳng có mặt mũi nào lặp lại những lời vừa rồi nhưng cô không giỏi nói dối nên lúc nói lời này thì chột dạ muốn chết.
Nam Ngự nhướng mày, từ trên xe lăn đứng dậy và chậm rãi bước về phía Ngữ Vận Uyển, "Em không nói thì tôi cũng đoán được ông già kia nói gì với em".
Ngũ Vận Uyển cảm giác hai má càng nóng hơn, "Thật... thật không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!