“Xin lỗi Vận Uyển, anh."
Anh ta thật lòng muốn xin lỗi, nhưng còn chưa nói xong đã bị Ngũ Vận Uyển lạnh lùng cắt ngang.
“Không cần xin lỗi, vì tôi sẽ không tha thứ cho anh” Cô ngước mắt nhìn thẳng vào Nam Bá:
“Cho dù năm đó khi anh nói dối tôi về thân thể của anh, hay hai năm trước anh không chút tin tưởng tôi mà rời đi, hoặc như bây giờ anh sỉ nhục tối hết lần này đến lần khác, tôi đều không tha thứ cho anh”
Những lời này của cô đều là nghiêm túc.
Cô không đành lòng nhìn Nam Bá bị thương, đúng là cô cũng cảm thấy mình nợ anh ta, nhưng sự thật Nam Bá đã mang đến cho cô tổn thương hết lần
này đến lần khác không thể thay đổi.
Chưa bao giờ có người đàn ông nào làm tổn thương cô đến mức này.
Cô không thể tha thứ, càng không muốn qua lại thêm với anh ta nữa.
Cô chỉ mong từ giờ anh ta có thể cách mình càng xa càng tốt.
Khoảnh khắc Nam Bá nghe thấy lời này của Ngũ Vận Uyển, tia máu cuối cùng trên mặt cũng bị rút đi, anh ta đứng sững người tại chỗ.
Ngũ Vận Uyển không muốn nhìn anh ta thêm nữa, nhanh chóng ra khỏi văn phòng.
Trong cửa hàng bách hoá Lâm Toạ lớn nhất ở trung tâm thành phố.
Khâu Duyệt bước nhanh qua những cửa hàng hàng hiệu đắt tiền, bóp chặt chiếc ví trong tay, ánh mắt đầy tức giận.
Ngũ Vận Uyển đáng chết rõ ràng là một con điếm không từ thủ đoạn, mọi người bị mù hay sao mà lại nói giúp cô ta?
Cô ta tức đến mức muốn mua vài chiếc túi để giải toả cơn giận, nhưng nhìn giá cả đắt đỏ của những chiếc túi trước mặt, tiền lương của cô ta không cho phép.
Điều này càng khiến cô ta tức hơn!
Tại sao?
Tạo sao cô ta phải nhịn ăn nhịn tiêu mấy tháng mới mua được những chiếc túi này, mà người phụ nữ Ngũ Vận Uyển kia chỉ liếc nhìn đám đàn ông đó vài cái là có thể mua được?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!