Cô có chút đau đầu nhưng vẫn cắn răng cởi quần áo, mở vòi hoa sen, nghiêng người cẩn thận tắm.
Những tế bào vận động và thăng bằng của cô vốn đã không tốt, vết thương vẫn nhanh chóng bị dính nước, cô nhăn mặt muốn giơ tay cao lên một chút nhưng lại đập vào cửa phòng tắm, cơn đau thấu tim ập đến.
"A!"
Cô đau đớn không nhịn được kêu lên, sau đó cô nghe thấy tiếng bước chân vội vã ngoài phòng tắm và giọng nói lo lắng của Nam Ngự: “Ngũ Vận Uyển, em không sao chứ?”
“Tôi không sao..” Ngũ Vận Uyển vội nói, nhưng vì quá đau nên giọng cô hơi run, dù nghe thể nào cũng thấy không ổn.
Vì thế Nam Ngự ở ngoài lập tức bảo: “Em chờ một lát, tôi vào ngay đây”
Ngũ Vận Uyển luống cuống: “Thật sự không sao đâu, anh không cần..”
Nhưng cô còn chưa nói xong đã nghe thấy cửa phòng tắm “cạch” một tiếng rồi mở ra.
Khoá cửa phòng tắm nhà cô đã hỏng từ lâu, nên Nam Ngự có thể trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Vừa vào anh đã thấy Ngũ Vận Uyển một tay giơ cao, tay còn lại vội vàng kéo khăn tắm lên cho người, tay chân. luống cuống còn quên tắt vòi hoa sen, vết thương trên
tay lại bị nước vào.
Người phụ nữ cẩu thả, bất cẩn này!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!