Ngũ Vận Uyển phát hiện mình thực sự hoàn toàn không đấu lại anh.
“Tôi biết rồi.” Cô cụp mắt xuống, “Tối nay tôi sẽ trở về”
Khóe miệng Nam Ngự hơi cong lên, “Em có thể đón cả mẹ em qua đó
“Thôi, mẹ không quen sống ở đó.”
“Vậy thì tôi sẽ tìm một hộ lý và người giúp việc cho em”
Ngũ Vận Uyển biết rằng mình không thể lay chuyến được Nam Ngự, nên cô đành phải gật đầu.
Sau khi ăn sáng, Nam Ngự đưa Ngũ Vận Uyển đi làm, Ngũ Vận Uyển nhớ sáng nay có một cuộc họp, thế là cô đến thắng phòng họp chung của tòa nhà văn phòng nằm ở tầng trên của phòng làm việc.
Nhưng không ngờ vừa bước vào, cô chỉ thấy một mình Nam Bá ngồi ở đó, hình như anh ta đang chuẩn bị cho cuộc họp.
Nam Bá cũng sửng sốt khi nhìn thấy cô, “Ngũ Vận Uyển, em vẫn chưa nhận được email báo cuộc họp được lùi nửa tiếng sao?”
Ngũ Vận Uyển thầm nói “chết tiệt”, sự xuất hiện của Nam Ngư ngày hôm qua hoàn toàn xáo trộn thế trận của cô, khiến cô quên kiểm tra email của mình.
“Tôi quên mất, thực sự xin lỗi.”
Cô vội vàng muốn ra ngoài,
“Tôi đi trước đây”
“Đợi một chút.”
Nhưng cô chưa kịp ra ngoài thì đã bị Nam Bá gọi lại.
Ngũ Vận Uyển nhíu mày, “Tổng biên tập, có chuyện gì sao?”
“Anh có chuyện muốn hỏi em” Nam Bá chậm rãi đứng dậy, so với sự cay nghiệt trước đây, lúc này anh ta đã tỏ ra dịu dàng lịch thiệp, giống như chàng trai tốt đẹp năm xưa, “Em yêu Nam Ngự không?”
Ngũ Vận Uyển hoàn toàn không ngờ rằng Nam Bá sẽ hỏi thẳng như vậy, bạn. đầu cô sửng sốt một lúc sau đó nhíu mày, “Xin lỗi tổng biên tập, tôi không muốn trả lời vấn đề không liên quan đến công việc”.
Dứt lời, cô quay người định rời đi, nhưng Nam Bá nhanh chóng đi về phía cô và tóm cổ tay cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!