Lúc này Ngũ Vận Uyển không khỏi bái phục chị Trịnh.
Không hổ là tiền bối đã lăn lộn trong giới tin tức hơn mười năm, quả là cô không thể nào so sánh được với khứu giác nhạy bén này.
Nếu chị Trinh đã đoán ra thì Ngũ Vận Uyển cũng không định giấu giếm nữa. Dù sao vốn dĩ quan hệ giữa cô và Nam Ngự cũng không có gì đáng xấu hổ, chỉ là cô không thích bị người ta đàm tiếu nên mới luôn không chủ động công khai.
“Vâng, chị Trịnh, chị đoán không sai”
Ngũ Vận Uyển nói nhỏ, “Vậy chị có thể nói cho em biết về vụ bắt cóc năm đó không?”
Vốn dĩ Ngũ Vận Uyển còn lo rằng chị Trịnh sẽ từ chối, ai ngờ cô ta chỉ nhìn cô thật sâu và nói: “Vận Uyển, chị luôn biết rằng em là một cô gái tốt. Mặc dù gần đây trong tòa soạn có rất nhiều tin đồn về em, nhưng chị tin con mắt nhìn người của mình, chắc chắn em không phải là loại con gái ham tiền”
Ngũ Vận Uyển ngẩn người, sau đó mắt cô hơi đỏ lên, “Chị Trịnh, cảm ơn chị.”
Bắt đầu từ hai năm trước, cô đã luôn phải chịu đựng đủ loại hiểu lầm và coi thường. Lúc mới đầu cô còn muốn giải thích, nhưng sau đó cô cũng lười giải thích luôn, bởi vì người khác hoàn toàn không tin cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!