Về điểm này, thật ra cô đã nhận ra từ lâu rồi.
Nhưng vốn dĩ, cô định sẽ giấu kín tình cảm này trong lòng, bởi vì cô cảm thấy Nam Ngự không thể nào thích mình.
Nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, cô cũng cảm nhận được tình cảm trong lòng Nam Ngự.
Vì vậy, cô mới quyết định cho Nam Ngự và bản thân một cơ hội.
Nam Ngự không ngờ rằng Ngũ Vận Uyển lại nói điều này, đầu tiên là sửng sốt, sau đó anh không kìm được mà ôm Ngũ Vận Uyển chặt hơn, như muốn người phụ nữ nhỏ bé này hòa vào trong cơ thể mình vậy.
“Anh cũng vậy.” Anh thấp giọng nói, nhẹ nhàng không giống chính mình nữa,
“Hơn nữa, anh còn sớm hơn em rất nhiều”
Ngũ Vận Uyển sửng sốt, còn chưa kịp nhận ra câu nói này của Nam Ngự có ý gì thì Nam Ngự đột nhiên cúi đầu, ngậm lấy môi cô, chặn đứng mọi nghi vấn của cô.
Sau nụ hôn dây dưa, Nam Ngự mới buông cô ra, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, nói:
"Ngũ Vận Uyển, không có tác dụng của thuốc, lại thêm một lần nữa nhé?"
Ngũ Vận Uyển còn không kịp hiểu một lần nữa" của Nam Ngự là một lần gì, Nam Ngự đã lại ngậm lấy môi cô.
Chẳng bao lâu sau, nghi hoặc của cô đã được giải đáp bằng hành động thực tế của Nam Ngự.
Trong vô số những ngày sau đó, mỗi khi Ngũ Vận Uyển lưng đau ê ẩm dậy khỏi giường đều sẽ oán trách, sao lúc đầu mình lại đồng ý lên thuyền giặc của Nam Ngự thế?
Trong một căn phòng khác của khách sạn, Nam Bá mơ màng mở mắt ra, đầu nặng trĩu lạ thường, ký ức đêm qua chậm rãi hiện lên trước mắt anh ta.
Anh ta nhớ rằng đã chơi rất hăng trong quán karaoke, họ đều uống rất nhiều rượu. Tửu lượng của anh ta đêm đó rất kém, hoàn toàn không phải trình độ bình thường của anh ta, hơn nữa cả người cảm thấy
nóng rực, rất kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!