Cậu ta đúng là đã quên Chiểu Huyên, Mặc Nhạm nghĩ.
Trong trận hỏa hoạn năm đó, Nam Ngự thấy chết không cứu Mặc Chiều Huyên. Mười năm trôi qua, cậu ta kết hôn.
Mặc Nham có chút không vui, lời nói tràn ngập sự thù địch.
Anh ta nói: "Hừ, cậu ta quên sạch người năm xưa rồi. Đã có tình mới và sự nghiệp thành công, lên như diều gặp gió. Giờ xem ra những người đã chết vì cậu ta chẳng là cái thá gì cả!”
Quý Tương Như rất lúng túng, anh đứng giữa Nam Ngự và Mặc Nham, thầm nghĩ có lẽ mình không nên nói với Mặc Nham chuyện Nam Ngự kết hôn.
Nói đến nước này, cả hai trò chuyện thêm một chút rồi giải tán.
Sáng sớm Ngũ Vận Uyển đến văn phòng đã nghe tiếng Hiểu Mai đang nói chuyện phiếm.
Hiểu Mai nói: "Lát nữa sẽ có trò hay để xem. Tôi thấy vợ chưa cưới của tổng biên tập Nam đến, ăn mặc rất sành điệu. Cô ta mặc toàn hàng hiệu mới nhất, nhưng mặt mũi cứ tối sầm. Có vẻ vợ chồng son giận dỗi. Hôm nay mọi người làm việc cẩn thận chút, kẻo bị vạ lây”.
Ngũ Vận Uyển buồn bực, Lâm Tiểu Như tới làm gì, chả lẽ lại đến gây rối thật. Tốt hơn hết cô nên im lặng không xuất hiện, không được nữa thì cô viện cớ để không ở văn phòng.
Khâu Duyệt lén nhìn Ngũ Vận Uyển từ chỗ ngồi của mình, cái kiểu đang xem kịch hay. Hừ! Vợ tổng biên tập đến, Ngũ Vận Uyển cô sợ rồi sao, không dám khoe khoang nữa chứ gì, chột dạ chứ gì, đáng đời!
Trong phòng tổng biên tập. Sắc mặt Lâm Tiểu Như tái nhợt, trên mặt lộ ra vẻ khổ sở, nước mắt chực rơi.
Cô ta hỏi: "Nam Bá, anh gửi tin nhắn muốn chia tay là có ý gì? Em đã làm gì sai, tại sao anh lại chia tay với em? Anh có biết em đau lòng như thế nào không?"
Nam Bá nhìn Lâm Tiểu Như gây sự trước mắt, trong lòng cười khẩy.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!