Cô ta đột nhiên nhớ tới Khương Linh, hình như từ tối qua đến giờ vẫn không thấy bà ta đâu, chẳng lẽ bà ta trở về biệt thự nhà họ Lâm rồi?
Lâm Tiểu Như rụt rè hỏi Nam Ngự: “Vậy mẹ tôi đâu rồi? Tôi vẫn luôn không thấy bà ấy, có phải bà ấy đã về nhà rồi không?”
Nam Ngự cười khẩy một tiếng, “Nghe này, tôi có thể tha cho cô nhưng còn mẹ cô thì không. Nếu kẻ đầu sỏ đứng sau chuyện xảy ra với Ngũ Vận Uyển vào hai năm trước thật sự là cô”.
Nam Ngự nói một cách uyển chuyển.
Đương nhiên anh biết rõ kẻ đầu sỏ đứng phía sau chuyện năm đó không phải Khương Linh mà là Lâm Tiểu Như. Nhưng khi đó Lâm Tiểu Như chỉ là một sinh viên, Khương Linh là mẹ cô ta nên không thể không biết rằng Lâm Tiểu Như đã lợi dụng thế lực nhà họ Lâm. Nhưng chắc hẳn bà ta cũng ghét mẹ con Ngũ Vận Uyển nên mới mắt nhắm mắt mở, thậm chí còn âm thầm giúp đỏ.
Hôm nay, anh nể tình mười năm trước nên mới không làm gì Lâm Tiểu Như, nhưng anh sẽ không bỏ qua cho Khương Linh.
Lâm Tiểu Như hiểu được hàm ý của Nam Ngự. Khó khăn lắm cô ta mới được cứu sống an toàn, cô ta sợ Nam Ngự sẽ lại phẫn nộ trả thù mình cho nên không dám yêu cầu anh tha cho Khương Linh.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!