Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tinh Tế Phát Sóng Trực Tiếp: Nữ Thần Dùng Ăn Chỉ Nam



Editor: Vi Vi
~~~~~~~~~~~
Bên trong cơ giáp có một vị trí chủ điều khiển kế bên là một ghế vị trí phụ, các chỗ khác đều là các loại màn hình cùng vô số nút bấm, Nhan Yên an tĩnh ngồi trên ghế phụ, nhìn Windsor thuần thục tiến vào ghê điều khiển khởi động cơ giáp.

“Thanh Hoan, tiếp theo nghe cho kĩ, chị trước tiên cùng tiểu tử Vick kia làm mẫu thao tác cơ bản một lần, chút nữa em liền tự mình điều khiển.” Windsor biểu tình trở nên nghiêm túc, Nhan Yên cũng bị kéo theo nghiêm túc lên.

“Đã làm phiền chị rồi!”
Nhan Yên vừa nói xongh câu, màn hình bốn phía đều sáng lên, bao gồm những cái nút không biết dùng để làm gì.


Nàng nhìn thấy Windsor cầm bánh lái trước ghế điều khiển, sau đó trên người liền bị một số cáp quang bao lấy.

“Đấy là cái gì?” Nhan Yên hỏi.

Windsor trả lời: “Đây là quang xu tinh thần, trong lúc người điểu khiển sử dụng cơ giáp, có thể thông qua quang xu tinh thần để điều khiển bánh lái khống chế cơ giáp hành động càng thêm chính xác, đương nhiên, yêu cầu thể lực người điều khiển phải rất cao, bởi vì động tác sẽ đồng bộ với cơ giáp, cho nên sẽ tiêu hao sức lực rất lớn.”
Nói xong, Windsor liền bắt đầu các thao tác làm mẫu cho Nhan Yên.

Cơ giáp ban đầu khi chờ chính là ngồi quỳ trên mặt đất, bước đầu tiên chính là cho cơ giáp đứng lên.

Chỉ thấy Windsor kéo bánh lái lên, đồng thới ấn vào một cái nút màu đỏ, cơ giáp liền như được sống dậy chậm rãi đứng lên, màn hình cũng hiện ra hình ảnh cơ giáp thu vào thông qua thị giác.

Nhan Yên kinh ngạc mở to mắt nhìn.
Tầm mắt cơ giáp có 180°, cùng thị giác nhân loại bình thường giống nhau.

Cũng như được khoác một bộ khôi giáp cứng như sắt thép, chỉ cần không bị công kích đến điểm yếu, liền có thể tùy ý chiến đấu!
Thông qua tầm nhìn cơ giáp, Nhan Yên cũng thấy cơ giáp hình người đối diện, đó là Vick.


Windsor nhấn một cái nút màu xanh lục, bắt đầu nói chuyện: “Vick, cậu đã chuẩn bị xong chưa?”
Nhan Yên trợn tròn hai mắt, âm thanh này có lẽ được truyền đi đúng chứ!
Sau đó nàng liền được nghe âm thanh của Vick được phát ra từ cơ giáp kia: “Đã chuẩn bị xong, chị họ muốn làm mẫu như thế nào?”
Khóe miệng Windsor gợi lên ý cười: “Trước tiên bắt đầu từ thao tác chuyển động, không cần sử dùng vũ khí gì cả, cho chị nhìn xem trình độ cậu đi nào!”
Vick rất hào hứng: “Dứt!”
Windsor trầm giọng nói với Nhan Yên: “Thanh Hoan, nắm chặt vào!”
“Vâng.” Nhan Yên gật gật đầu, trong lòng có chút nóng lòng cảm giác muốn thử.

Ngay sau đó, Windsor cùng Vick đều chuyển động, cơ giáp lúc đó cũng bắt đầu di chuyển, hai người đồng thời ra quyền, đều chuẩn xác làm động tác tránh né.

Trước mắt Nhan Yên là tầm nhìn của cơ giáp, biểu cảm nàng còn bình tĩnh, xét từ khía cạnh của nàng, động tác như vậy sẽ không uy hiếp đến mình.

Hơn nữa....Thật sự rất chậm.

Nhưng mà thông qua quang xu tinh thần trên người Windsor mà phán đoán, trong lúc điều khiển cơ giáp, trên người liền giống như có sức nặng đè lên, bao trùm lên ý thức cùng động tác phía trên, tiết tấu so với tưởng tượng sẽ chậm hơn một chút, hơn nữa phải tiêu tốn rất nhiều thể lực.


Nhan Yên phân tích trong lòng, một bên chú ý động tác Windsor.

Nàng từ nhỏ đã tập võ, thông tuệ thiên tư, năng lực tiếp thu cũng cực kỳ tốt, những tâm pháp tối nghĩa khó hiểu gì đó, đối với nàng vừa nhìn đã hiểu, những thao tác cơ giáp cũng không có khó khăn gì mấy, ước chừng chỉ cần là người tinh tế có thể tiếp xúc với cơ giáp đều sẽ thao tác được.

Trọng điểm chính là chỗ thể năng cùng ý thức chiến đấu, cộng với thiên phú!
không cần phải đánh nhau, chỉ cần một đài đỉnh cấp cơ giáp trí năng, cũng sẽ phát huy ra thực lực cơ giáp bình thường.

Đấy chính là nguyên nhân cơ giáp chiến đấu sư đứng đầu thật sự rất ít ỏi.

Vick cùng Windsor vật lộn với nhau hiển nhiên Windsor trình độ cao hơn một bậc.

Cô ra tay rất chuẩn xác, không một động tác dư thừa, đối với thao tác cơ giáp cực kì quen thuộc, chỉ vài phút liền đem Vick ấn trên mặt đất..


Nhấn Mở Bình Luận