Tại trạm xe bus...
Hải Đăng vừa đến đã thấy em gái lóng ngóng ngó quanh như đang kiếm ai, cậu âm thầm tiến tới sau lưng nàng nói : "Tìm ai vậy hả cô bé?"
Cô gái nhỏ giật mình vội quay lại nhìn xem thì ra là anh trai, nàng thẹn thùng lấy tay đánh vào người Hải Đăng thùm thụp rồi thầm thì: "Anh Hai kỳ quá! Chuyên môn làm người ta giật mình."
Đăng cười ha hả rồi ôm chặt em gái vào lòng, mùi hương từ mái tóc và da thịt cô bé khiến cậu đê mê cứ hít hà mãi. Ôm một lúc khẽ buông nàng ra, mắt Đăng quét một lượt thân thể em gái từ trên xuống dưới.
Hôm nay em gái nhỏ mặc một cái váy hai dây trắng thuần, bộ váy ôm lấy cơ thể vẽ ra cái eo thon nhỏ có thể ôm gọn bằng một tay, nhưng trước ngực thì lại căng phồng đầy đặn, lúc này nàng đang cúi đầu, nhìn từ cằm cô xuống có thể thấp thoáng thấy một cái khe sâu, làm Hải Đăng không nhịn được mà nuốt nước bọt, khó tránh được mà ngứa ngáy trong lòng, phía dưới côn ŧɦịŧ đang rục rịch ngẩng đầu.
Chỉ là dù sao cô gái nhỏ này cũng là em gái của mình, Hải Đăng ý dâʍ trong lòng một lúc rồi thôi, vội vàng dời mắt đi chỗ khác, không dám nghĩ nhiều, vội cầm túi xách giùm em gái. Nhìn nàng một lúc, cậu nói: "An Vy, em đẹp lắm."
Hai má cô bé đỏ ửng lên, khẽ nói: "Em cảm ơn anh Hai."
Đăng cười nói: "Mình về chứ."
Nàng khẽ gật đầu.
Trên đường về hai anh em vừa đi vừa trò chuyện rôm rả, An Vy hào hứng kể lại chuyến đi dã ngoại của nàng với cả lớp, còn Hải Đăng cười khổ kể lại chuyện bị lão trùm ép buộc phải thừa kế chiếc ghế của lão khiến em gái cười khúc khích: "Hi hi, em thấy ông nội đã chọn mặt gửi vàng rồi. Anh nên chấp nhận là hơn."
Hải Đăng ngó An Vy như thể không tin lời nói vừa thốt ra từ miệng nàng: "Em cũng nghĩ thế sao?"
An Vy: "Thôi, chuyện thừa kế em không xen vô nữa đâu. Chuyện tình cảm của anh và chị Quỳnh đến đâu rồi."
Hải Đăng: "Vẫn làʍ ŧìиɦ đều đều."
An Vy: "Ghê nha, không sợ làm chị ấy có bầu sao?"
Hải Đăng: "Có thì cưới thôi chứ sao giờ."
An Vy: "Chị Quỳnh với em mới tròn mười lăm, chưa đủ tuổi kết hôn đâu nghen."
Hải Đăng: "Chuyện gì đến sẽ đến, cứ thích nghi theo hoàn cảnh là được."
An Vy: "Anh Hai bàng quan ghê."
Hải Đăng: "Vậy chứ sao! Em với Quỳnh vốn là bạn thân mà sao giờ kêu Quỳnh bằng chị rồi?"
An Vy: "Có gì đâu khó hiểu. Hôn nhân của anh với nó đã được hai bên gia đình đồng ý rồi. Sớm hay muộn anh cũng lấy nó làm vợ mà nên em gọi nó bằng chị luôn."
Đăng nghe em gái nói như vậy cũng gật đầu cho là phải, hai người vừa đi vừa trò chuyện cho tới khi về đến nhà. Thấy trong nhà vắng tanh, hai anh em chợt thấy bức thư dán ở bàn phòng khách có nội dung đại khái cha mẹ họ đã khăn gói đi du lịch Hoa Kỳ do bốc thăm trúng giải trong lúc đi shopping ở siêu thị. Đọc xong hai anh em chỉ biết cười trừ. Còn Bảo Quỳnh thì nhắn tin qua Zalo cho Hải Đăng báo tin sáng mai mới về vì có việc ở nhà cần nàng giải quyết.
Lên lầu Đăng mang hành lý của An Vy vào phòng của nàng, cậu thuận miệng nói luôn: "Em đi tắm đi, anh xuống dưới bếp hâm lại đồ ăn. Đi đường chắc đói lắm."
Cô bé mỉm cười trước sự chu đáo của anh trai, nàng hôn vào má Đăng một cái rồi nói: "Cám ơn anh Hai nhiều nha, giờ em đi tắm đây."
Nói rồi An Vy lấy khăn tắm và bộ đồ mới tiến về phòng tắm ở phía cuối hành lang.
Đến khi Hải Đăng hâm lại thức ăn xong thì cậu lên lầu gọi em gái xuống ăn, cậu đang định gõ cửa phòng tắm thì trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh khe ngực sâu thẳm của An Vy lúc ở trạm xe bus lúc này, ngay lập tức cậu nóng bừng cả người, bàn tay vốn định gõ cửa lại ma xui quỷ khiến mà di chuyển về phía khóa cửa, nhẹ nhàng mở ra.
Dưới ánh đèn điện, thân thể trắng nõn kia đặc biệt tỏa sáng. Nguyễn Phúc An Vy đứng quay lưng về phía Hải Đăng, dòng nước như dòng suối nhỏ trượt một đường qua vai ra sau lưng, chảy qua cặp mông vểnh đầy thịt của nàng.
Đăng nuốt nước bọt cái ực, côn ŧɦịŧ bắt đầu căng cứng sưng to, đâm cho cái quần mỏng mùa hè gồ lên rõ ràng.
"Xoay người, xoay người." Hải Đăng thầm kêu trong lòng. Tựa như nghe được khát vọng của anh trai mình, An Vy thật sự xoay người lại, đôi vú non mềm rung rinh cùng với mu âm hộ căng phồng đập thẳng vào mắt Hải Đăng. Cảnh đẹp trước mắt tác động mạnh tới Đăng, ngay lập tức hô hấp của cậu trở nên nặng nề, không nhịn được cậu cởi dây quần, vừa nhìn chằm chằm cậu vừa xoa nắn côn ŧɦịŧ cương cứng của mình.
An Vy nhắm mắt ngửa đầu để cho dòng nước ấm từ vòi hoa sen xối xuống, bàn tay trắng mịn mơn trớn cần cổ thon dài, xương quai xanh tinh xảo, hai bầu vú mềm mại, cuối cùng đi tới khe thịt khép chặt của mình.
Nàng hơi tách hai chân ra, ngón tay với vào trong nhẹ nhàng chuyển động.
Tính ra thì gần đây nàng ít có thủ dâʍ kể từ lúc chứng kiến người bạn thân và sắp là chị dâu tương lai của mình cùng anh Hai mình làʍ ŧìиɦ ở sopha phòng khách, lúc đó nàng khát nước đang lọ mọ xuống chỗ tủ lạnh trong phòng bếp thì tình cờ nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của cặp trai gái vang lên ở hướng phòng khách. An Vy tò mò đi lên phòng khách thì thấy Hải Đăng và Bảo Quỳnh đang làʍ ŧìиɦ theo bộ phim JAV đang chiếu trên Smart TV. Nàng sững sờ đứng im nhìn còn cả hai người kia mải mê làʍ ŧìиɦ nên không hề biết sự hiện diện của bé Vy. Quan sát một lúc lâu, An Vy lấy ngón tay rờ qυầи ɭóŧ mình thấy ướt ướt từ bao giờ. Kể từ đó nàng thấy thích thích và thủ dâʍ mỗi lúc tắm hay ở trong phòng một mình.
Nghĩ đến cảnh làʍ ŧìиɦ của Hải Đăng và Bảo Quỳnh, âm hộ An Vy cũng bất giác trở nên ẩm ướt. Nàng đưa tay vào trong đám lôиɠ ʍυ tìm kiếm lỗ huyệŧ rồi nhẹ nhàng vuốt ve, một tay khác thì xoa bóp bầu vú đang căng trướng.
Nàng muốn vú có vú, cần chân có chân, chẳng thua kém cô bạn thân vì lý do gì mà anh trai nàng không để ý tới nàng chứ? An Vy vừa tự an ủi mình vừa oán hận nghĩ.
Do có viên ngọc Như Ý mà Chí Tôn ban tặng nên Hải Đăng dễ dàng đọc được tâm tư thầm kín của em gái, cậu cũng không ngờ là bấy lâu em gái xinh đẹp của mình đã có tình ý với cậu và không thể nào ngờ được mình sẽ nhìn thấy em gái thủ dâʍ trong lúc tắm, chân cậu giống như đeo chì không có cách nào dời bước được, đôi mắt tham lam trở nên đỏ ngầu nhìn chằm chằm cảnh đẹp, côn ŧɦịŧ được thả ra ngoài nắm trong tay vuốt ve.
Hô hấp của An Vy dần dần trở nên hổn hển, dâʍ ɖịƈɦ dính nhớp cùng với dòng nước chảy xuống đùi cô bé, nàng không nhịn được mà lấy ngón tay tăng tốc ma sát chà giữa ngón tay và âm hộ.
Khi An Vy không kìm chế được tiếng rêи ɾỉ để nó thoát ra khỏi miệng, Hải Đăng cũng không thể nhẫn nhịn được nữa mà tiến lên. Lửa dục đã thiêu hủy nốt tia lý trí cuối cùng của cậu, đâu còn hơi sức mà lo nghĩ đến cái gì mà luân lý, cậu chỉ biết trước mặt là một người con gái, một người con gái trẻ trung non nớt!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!