Chương 1: Tiểu thư Kha Uyển
/// đây/// Kha Uyển nằm trên chiếc giường được làm từ gỗ đàn hương ngủ cả một buổi trưa. Đêm qua gió lớn, thời tiết có chút lạnh, người làm đặc biệt mang thêm cho cô một chiếc chăn để trên giường. Cô vừa mới sinh xong, cơ thể suy nhược cho nên việc ở cữ trong tháng cần phải đặc biệt chú ý.
Người làm Tiểu Tư đứng ở mép giường, bưng một chén cháo đợi Kha Uyển tỉnh dậy, cô chạy nhanh lên phía trước: “Chị Uyển, đây là cháo mà sáng nay trước khi đi, thiếu soái đã dặn dò em nấu riêng cho chị, vẫn còn nóng.”
Kha Uyển vừa mới tỉnh dậy, vẫn chưa đói. Cô xốc chăn lên, ngồi dậy nói: “Để đó trước đi, đợi lát nữa chị sẽ ăn.”
Tiểu Tư bưng cháo để trên bàn thì nghe Kha Uyển bảo: “Em đến ngồi trên giường, nói chuyện với chị một lát đi.”
Tiểu Tư mười lăm, mười sáu tuổi, đúng là độ tuổi không biết sợ ai. Hơn nữa, thiếu phu nhân là người tốt, đối xử với người làm rất thân thiết cho nên cô rất thích thiếu phu nhân. Lúc không có ai, cô đều gọi cô ấy là chị.
“Không biết các người làm ăn kiểu gì, nhanh dọn dẹp đi, có biết hôm nay là ngày gì không?”
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một trận tiếng ồn ào.
“Tiểu Tư, hôm nay bên ngoài có chuyện gì mà ầm ĩ vậy?” Kha Uyển nghe được tiếng động, vội hỏi.
Nghe nói, hôm nay đại soái sẽ trở về.” Tiểu Tư nhìn thiếu phu nhân, mặt đỏ bừng.
Kha Uyển da trắng, tướng mạo đẹp, lúc cười lên lại rất ngọt ngào. Diện mạo của cô là do di truyền từ mẹ, vốn là kiểu mẫu điển hình của người đẹp. Dáng vẻ đó khiến cho phái nữ như Tiểu Tư đây cũng cảm thấy muốn ca ngợi.
“Đại tướng sao? Không phải là tháng sau mới trở về hay sao?” Kha Uyển vuốt vuốt tóc bên tai.
“Nghe nói tình hình chiến tranh đã dịu bớt cho nên mới trở về sớm.” Tiểu Tư chủ động xoa bóp chân cho Kha Uyển.
“Thế ư! Vậy cũng tốt.” Kha Uyển không tiếp tục hỏi nữa, cô đã ở trong phủ này ngây ngốc sáu tháng rồi. Ngoại trừ lúc mới cưới gặp được Lưu Sùng Sơn, còn hầu như những lúc khác, cơ bản là chưa từng gặp qua.
“Chị Uyển, chị không biết, đại soái mà trở về, các bà (các bà vợ của đại soái) ở trong viện lại bắt đầu làm càn, rất kiêu ngạo.” Bình thường, Tiểu Tư rất không ưa các bà ở sau viện. Lúc tán gẫu với Kha Uyển, nói nhiều nhất cũng là chuyện nói bậy của bọn họ. /// đây///
Kha Uyển cũng không để ý. Bình thường, cô tiếp xúc nhiều nhất là dì Ba, những người khác dù muốn thế nào, cô cũng đối xử giống nhau, chỉ nghe một chút.
“Làm càn như thế nào?” Kha Uyển cười hỏi.
Trước đây, em có hầu hạ cho bà Tư Tuyết Mai. Vậy mà bây giờ bà ấy lại bảo người làm đem tất cả những vật dụng trong phòng đổi hết theo kiểu Tây, nói là đại soái sắp trở về rồi. Chị nói xem, chuyện đổi đồ dùng trong nhà và việc đại soái trở về thì có liên quan gì chứ?” Tiểu Tư tức giận và bất bình nói.
“Có lẽ là người ta mượn cớ để vòi tiền đây!” Kha Uyển không nhịn được cười ra tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!