Hai mắt Lệ Đình Tuấn khẽ động đậy, anh cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.
Kiều Phương Hạ không kiềm được nhíu mày, nhỏ giọng nói: "Ông nội đang ở bên cạnh."
"Nếu bây giờ ông tỉnh lại cũng sẽ không phản đối đầu" Lệ Đình Tuấn khẽ bật cười.
Kiều Phương Hạ không nói thì thôi, chứ vừa mở miệng, nụ hôn quyến luyến tỉ mỉ của Lệ Đình Tuấn đã lập tức rơi xuống mặt cô, khiến Kiều Phương Hạ không tự chủ được mà lui về sau hai bước.
Sau lưng cô là bức tường, đợi khi lưng cô dán lên mặt tường lạnh bằng thì cô mới phát hiện ra mình đã không có đường lui.
Một tay Lệ Đình Tuấn nắm chặt lấy cái eo thon của cô, một tay bao lấy gáy cô, đệm giữa cô và bức tường.
Môi của anh lướt từng chút từng chút một trên gò má cô, sau đó xuống gần khóe môi cô, nhưng lại cố tình không hôn lên môi.
Hơi thở ấm áp của anh khẽ phất qua phía sau tai, rồi phất qua cổ khiến lòng Kiều Phương Hạ có hơi ngứa ngáy khó hiểu.
Lúc cô khẽ nghiêng đầu về phía môi anh theo bản năng thì mới nhận ra mình đang hưởng ứng lại anh.
Lệ Đình Tuấn lại cười khẽ một tiếng, anh hơi hé môi, nhẹ nhàng mút phần môi dưới của cô. Khi anh lấp môi cô, Kiều
Phương Hạ rên nhẹ một tiếng theo thói quen, tựa như đang cực kỳ hài lòng với kỹ thuật hôn của anh.
Lúc cô nhân ra tiếng rên này xuất phát từ miệng mình, hai má cô nóng lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!