Kiều Phương Hạ đáng thương cầu xin anh, khóe mắt còn hơi phiếm hồng, trong mắt chức nước như sắp khóc tới nơi.
“Không hoàn thành được nhiệm vụ thì sẽ bị trừng phạt à?”
Lệ Đình Tuấn không muốn thấy Kiều Phương Hạ khóc, anh hơi hung dữ hỏi.
“Ừm.” Kiều Phương Hạ nhỏ giọng trả lời.
Lúc nói còn khẽ hít mũi, nước mắt nói rơi là rơi ra liền.
Bình thường, Lê Đình Tuấn thấy lá gan của cô vô cùng lớn, trời không sợ, đất không sợ, còn bị người khác dọa khóc thì thật sự là lần đầu thấy.
Hai người nhìn nhau mấy giây, sắc mặt Lệ Đình Tuấn u ám, anh thấp giọng nói: “Chỉ có lần này! Không có lần sau!”
Sau lần này anh nhất định phải để Kiều Phương Hạ thoát khỏi cái tổ chức đó, huống hồ Quân Diệt và Cố Dương Hàn có liên quan với nhau.
Không phải Kiều Phương Hạ gấp quá nên khóc, cũng có phần cô đang diễn kịch trong đó. Dù sao cô cũng xuất thân từ diễn viên chuyên nghiệp, cô cố ý khiến những người xung quanh nhìn thấy dáng vẻ ấm ức của cô ở trước mặt Lệ Đình Tuấn, Lệ Đình Tuấn đưa áo cho cô càng khiến mọi chuyện hợp lý hơn.
Cô cong môi nhìn Lê Đình Tuấn, không nói gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!