Lời Lệ Đình Tuấn vừa nói ra, trong lòng Kiều Phương Hạ đột nhiên thoáng qua sự khác thường.
Quân Diệt trả một cái giá lớn như vậy chỉ vì muốn để cô lấy một sợi dây chuyền không quan trọng với Trạm Khánh Minh sao?
Cô im lặng mấy giây, nghiêm túc hỏi ngược lại Lệ Đình Tuấn: "Anh chắc chắn không?"
Khoảnh khắc Kiều Phương Hạ hỏi ngược lại Lệ Đình Tuấn, Lệ Đình Tuấn đồng thời cũng phát hiện không đúng.
Anh rũ mắt nhìn lại sợi dây chuyền mấy lần, lại cầm sợi dây chuyền lên cẩn thận quan sát một hồi, cau mày thấp giọng trả lời: "Sợi dây chuyền đồng xu này không còn phát hành nữa, giá trị trên thị trường nhiều nhất sẽ không vượt qua ba mươi triệu, Khánh Minh cũng chỉ đeo cho vui mà thôi."
"Ba mươi triệu?" Kiều Phương Hạ cau mày sâu hơn.
Phải biết tiền hoa hồng cô nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ là hơn ba mươi triệu rồi!
Hai người nhìn nhau, Lệ Đình Tuấn chợt nhớ tới cái gì đó, chợt làm động tác ý bảo cô đừng lên tiếng, đưa đồng xu đến bên tai cẩn thận nghe một hồi.
Sau đó lại nhẹ nhàng búng một cái rồi lại đưa tới bên tai cẩn thận nghe mấy giây.
Kiều Phương Hạ im lặng không lên tiếng nhìn chằm chằm Lệ Đình Tuấn, do căng thẳng nên tim cô cũng đập mạnh theo.
Cô cảm giác chuyện này không đúng lắm.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!