"Đều đã hỏi thăm rồi, có ba đợt khám định kỳ, sáng trưa tối, các y tá đi vào mấy phút, ông cụ đều không có gì bất thường"
"Điểm đáng ngờ nằm ở chỗ, tối hôm đó sau khi ông cụ ăn cơm xong cho đến khi phát bệnh, rốt cuộc là trong vòng một tiếng đó đã xảy ra chuyện gì. Bởi vì trong khoảng thời gian này không có người tới gần phòng bệnh. Lúc người của chúng ta
muốn đi vệ sinh, khi đi ngang qua cửa phòng bệnh của ông cụ, nhìn qua cửa sổ mới thấy ông cụ ngã trong vũng máu, hẳn là lúc ấy đã phát bệnh lâu rồi."
Vô Nhật Huy đã xem đi xem lại gần mười lần đoạn giám sát này, nhưng vẫn không tài nào hiểu được.
Thậm chí anh ta còn gửi cho Lục Đình Nam xem, Lục Đình Nam nhìn qua hai lần, cũng nói rằng không có vấn đề gì.
Có điều... Vô Nhật Huy cân nhắc một lát, muốn nói lại thôi nhìn về phía Lệ Đình Tuấn.
"Nói"
"Sau khi anh trai anh xem qua video, nói nhất định phải tìm ra vấn đề, chính là thời gian ông cụ phát bệnh" Vô Nhật Huy nhẹ giọng trả lời.
Lông mày của Lê Đình Tuấn nhíu lại càng sâu, cùng lúc đó, trong đầu bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ.
Bỗng nhiên anh tập trung nhìn Vô Nhật Huy, trầm giọng hỏi: "Bên trong camera giám sát có thể nhìn rõ mặt của y tá không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!