Một lúc lâu sau cô lại nói thêm một câu: "Sẽ khiến anh mất mặt đó."
Lệ Đình Tuấn có một người em gái quê mùa như vậy, chỉ nghĩ thôi cũng biết sẽ mất mặt đến nhường nào.
Từ trước đến nay Lê Đình Tuấn vẫn chưa bao giờ chấp nhận cô và An Phương Diệp, không chịu thừa nhận An Phương Diệp là mẹ kể của mình, những người khác cũng không bao giờ dám nhắc tới hai mẹ con bọn họ trước mặt anh.
Lệ Đình Tuấn có thể đồng ý đưa cô đến trường đua ngựa đã là điều chưa từng có rồi, cô sẽ không làm anh phải xấu hổ thêm nữa đâu.
Lệ Đình Tuấn và cô nhìn nhau một lúc, vẻ mặt của anh lúc nãy còn hơi tức giận bây giờ đã dịu đi rất nhiều rồi.
“Không biết có thể học mà.” Anh thì thầm.
Kiều Phương Hạ chỉ im lặng không nói gì.
Lệ Đình Tuấn tiện tay đưa ba lô của cô cho người quản lý trường đua ngựa đang đứng bên cạnh rồi nói: "Đi qua đó thôi, đừng để mọi người phải đợi."
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!