Lệ Đình Tuấn nhìn cô, sau một lúc lâu, anh hơi lắc đầu.
Mãi cho tới lúc này, Lệ Đình Tuấn mới hiểu được một câu nói lúc trước của Phó Nhiên nói ra rất đúng.
Càng là yêu một người, càng sẽ lựa chọn tôn trọng nhường nhịn cô ấy, càng đối xử với cô ấy vô cùng cẩn thận, bởi vì sợ hãi bản thân sẽ đánh mất cô ấy.
Từ sau khi Kiều Phương Hạ trở lại nước Anh Phương, thái độ của
Lệ Đình Tuấn đối với cô đã hoàn toàn chuyển biến, đến chính mình cũng không đoán trước được.
Ở trước mặt Kiều Phương Hạ, anh đã sớm biến thành một kẻ hèn mọn.
Tuy rằng anh có lỗi nhưng lỗi lầm cũng không đáng trách. Nhưng mỗi một lần cô đều không hề để lại đường lui, không một chút do dự chọn cách ra đi.
Thậm chí anh còn hoài nghi liệu rằng có phải Kiều Phương Hạ thực sự quan tâm tới chuyện anh thích cô, hay chỉ là vì bản thân anh muốn buộc cô thật chặt mà anh đã không từ thủ đoạn, cho nên cô mới khuất phục trước anh.
Tình cảm của Lệ Đình Tuấn đối với Kiều Phương Hạ là thật lòng không cần nghi ngờ. Nhưng tình cảm của cô đối với anh lại là một dấu chấm hỏi.
Bởi vì cô chưa từng chủ động nói ra hai chữ “thích anh” ở trước mặt anh chứ đừng nói là yêu, từ trước tới giờ chưa bao giờ có.
Anh kiên quyết nhìn cô chằm chằm không chớp mắt.
“Kiều Phương Hạ” Bỗng nhiên anh lên tiếng, nhẹ giọng nói với cô: “Hiện tại tôi rất muốn biết một chuyện. Em có thể cho tôi một câu trả lời được không?”
Kiều Phương Hạ chỉ im lặng không nói tiếng nào, nhìn thẳng vào mắt anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!