Sau đó vài ngày Kiều Phương Hạ vẫn tĩnh dưỡng ở bệnh viện, mà cô cũng không hề nhìn thấy Lệ Đình Tuấn xuất hiện lại nữa.
Ngay cả Vô Nhật Huy cùng cả mấy gương mặt quen thuộc đã từng đi theo ở bên cạnh Lệ Đình Tuấn cũng đều không xuất hiện trước phòng bệnh của cô. Ngược lại, người bên cạnh Mặc Hàn Bảo vẫn luôn canh giữ ở ngoài cửa.
Bởi vì Cố Dương Hàn và Kiều Phương Hạ đồng thời gặp chuyện không may, Mặc Hàn Bảo lo lắng cho bọn họ, vì vậy anh ta đã tự mình ở lại nước Thanh Sơn bảo vệ hai người.
Buổi chiều chú Thiện qua bệnh viện thương lượng chuyện của Quân Diệt với Kiều Phương Hạ, lúc này cô mới biết được hai ngày trước sau khi Cố Dương Hàn sắp xếp người thân cận qua đây. Lệ Đình Tuấn đã cho rút lui hết tất cả những người mà anh sắp xếp ở Quân Diệt để duy trì trật tự.
“Anh ta về nước rồi à?” Kiều Phương Hạ hơi sửng sốt, thấp giọng hỏi chú Thiên.
“Hình như là về nước rồi” Chú Thiên gật đầu.
Chú Thiên nhìn về phía Kiều Phương Hạ, nhìn thấy được sự thất thần chỉ trong khoảnh khắc dưới đáy mắt của cô.
Lệ Đình Tuấn rời đi không báo tiếng nào tất nhiên là bởi vì hai người đã cãi nhau. Chú Thiên là một người từng trải, đã nhìn ra được rất rõ ràng. Tuy rằng bên ngoài sắc mặt kiều duy nhất không thể hiện điều gì, nhưng thực tế trong lòng cô lại rất để ý.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!