“Vào tháng trước tại ngay chỗ này, người khoác bộ áo khoác cho Tô Minh Nguyệt chính là tôi, không phải Đình Tuấn. Chính là cái áo khoác mà cô ta đưa đến Hoàng Gia đấy, tất cả đều là lỗi của tôi, nếu đã lỡ khiến cô hiểu lầm, buổi tối hôm nay tôi sẽ mời”
Lúc này Kiều Phương Hạ mới hiểu được lý do tại sao Lệ Đình Tuấn lại dẫn cô đến tham dự bữa tối này, chính là vì anh muốn Trạm Khánh Minh phải trực tiếp xin lỗi cô.
Cô và Trạm Khánh Minh đôi mắt nhìn nhau, sau một lúc suy nghĩ, cô hỏi: “Anh thích cô ta sao?”
Lời nói này của Kiều Phương Hạ ngay lập tức khiến Trạm Khánh Minh cảm thấy khó chịu hơn cả việc ăn phải ruồi nhặng, sắc mặt anh ta lập tức tối sầm lại: “Cô đang xúc phạm tôi đấy à?
“Vậy thì anh cứ coi đó là tôi đang xúc phạm anh đi” Kiều Phương Hạ muốn nói lại thôi, cô cũng không muốn nói thêm lời làm tổn thương đến lòng tự trọng của Trạm Khánh Minh nữa.
Trạm Khánh Minh hơi nhíu mày: “Tại sao tôi nghe không giống như là có ý tốt vậy?”
Lệ Đình Tuấn không cho Kiều Phương Hạ có thêm thời gian đấu võ mồm với Trạm Khánh Minh, anh buông cô ra, nhẹ giọng nói với cô: “Anh có gọi món yêu thích sashimi cá ngừ vằn bắc cực cho em, em đi vào phòng ăn một ít đi.”
Kiều Phương Hạ nhìn ra Lệ Đình Tuấn đang có chuyện quan trọng cần bàn bạc riêng với Trạm Khánh Minh, cũng không nói gì thêm mà gật gật đầu, một mình bước vào trong gian phòng.
Khi vừa đi đến góc đường, một bóng dáng cao lớn lướt qua vai cô, còn suýt chút nữa và đụng phải cô.
Kiều Phương Hạ tránh được chút va chạm, theo bản năng liếc nhìn về phía đối phương.
Ngay lúc cô định thu hồi ánh mắt, cô bất chợt khựng lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!