Thế nhưng nụ hôn này ngay lập tức khiến đầu óc của Vô Nhật Huy "oanh” một cái nổ tung, tâm trí anh ta hoàn toàn trống rỗng.
Mùi hương trên cơ thể Vô Nhật Huy không hề khó chịu, ngược lại còn có một mùi thơm bạc hà thoang thoảng, đôi môi của anh ta cũng thơm như vậy. Thật khác với những gì Thẩm Minh Hân nghĩ, cô ấy cho rằng anh ta cả ngày đều bận rộn như vậy, chắc hẳn khắp người vướng đầy mồ hôi.
Thẩm Minh Hận rũ mắt nhìn chăm chú xuống hai cánh môi mỏng của anh ta, trầm ngâm một chút, ngay khi cô ấy đụng vào môi anh ta, hơi thở của Vô Nhật Huy dường như có chút thay đổi.
Chắc hẳn phản ứng này của anh ta chính là phản ứng về một người đàn ông rung động mà trong tiểu thuyết ngôn tình thường hay viết nhỉ, cái mùi hormone của đàn ông?
Cô ấy chưa từng hôn một người đàn ông nào trước đây, ngay khi nhận ra rằng đó là biểu hiện anh ta đang động tình, khuôn mặt nhỏ của cô ấy bất giác có chút nóng lên.
Cô ấy lại ngước mắt lên, tình cờ rơi vào đôi mắt sâu thẳm của Vô Nhật Huy.
“Đây là lần đầu tiên của anh?” Thẩm Minh Hân họ nhẹ một tiếng, mở miệng hỏi Vô Nhật Huy trước để che đậy sự căng thẳng và thẹn thùng của mình.
Vô Nhật Huy không lên tiếng.
“Vậy có nghĩa là lần đầu tiên rồi” Thẩm Minh Hân nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Vừa hay, cô cũng là lần đầu tiên.
Lúc nhận ra người đàn ông này còn trong trắng, Thẩm Minh Hân càng thêm hưng phấn, có một loại cảm giác như mình thật sự đã nhặt được một bảo bối vậy.
Cô ấy vươn tay ra lại chạm khẽ vào đôi môi của Vô Nhật Huy một lần nữa.
Vừa rồi hai đôi môi hôn dính vào nhau cảm giác cũng khá là thú vị, cô ấy không biết hôn là cảm giác như vậy, nó vừa mềm mại vừa ấm áp, khiến nhịp tim cô ấy không khỏi tăng nhanh.
Vô Nhật Huy lập tức đưa mặt tránh sang một bên, thấp giọng nói: “Thẩm tiểu thư, cô đừng tiếp tục cư xử như vậy, tôi sẽ coi như chuyện tối nay chưa từng xảy ra”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!