Chương 528
Từ ngày đứa con của họ mất, cho đến hôm nay, lần đầu tiên cô có cảm giác bất lực và tuyệt vọng đến vậy.
Lệ Đình Tuấn nhìn cô, trong ánh mắt, đột nhiên hối hận về hai câu nói vừa rồi.
Kiều Phương Hạ nói không, anh tin điều đó. Anh tin cô.
Anh không nên để cho Lệ Kiến Đình và những người khác đẩy cô đứng mũi chịu sào như thế.
“Trong kỳ thi thử thứ hai Phương Hạ đã xếp thứ nhất toàn thành phố, loại bỏ cả các học sinh đã được giới thiệu trước đó.”
Ngay khi anh định mở lời, thì trong đám người bỗng truyền đến một giọng nói vừa xa lạ lại vừa thân quen.
Kiều Phương Hạ giật mình, lập tức quay đầu lại nhìn về nơi có giọng nói truyền đến.
Sau khi nhìn một vài lần cô mới nhận ra, người lớn tuổi với mái tóc hoa râm, là thầy Lưu chủ nhiệm lớp mười hai của cô.
Ông Lưu bước ra từ trong đám người, ân cần hỏi Kiều Phương Hạ: “Còn nhớ thầy không? Thầy là chủ nhiệm lớp mười hai của em, thầy Lưu” .
Kiều Phương Hạ ngạc nhiên gật đầu, nói lớn: “Thầy Lưu. Thầy còn nhớ em sao?”
“Mặc dù thầy làm chủ nhiệm lớp em hơn nửa năm, nhưng em và Đình Tuấn, đều là niềm tự hào của thầy, thầy rất hài lòng về học sinh của mình, sao có thể quên em được?” Thầy Lưu vui cười trả lời.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!