Kiều Tứ Văn thấy Lê Đình Tuấn nghe lời, nuông chiều Kiều Phương Hạ như vậy thì mới cảm thấy an tâm trong lòng.
“Đúng đúng đúng, điểm này Phương Hạ không tốt, tính tình quá ngang bướng” Ông ta híp mắt cười, trả lời: “Vậy ông
đây một lát rồi đi, hai bọn cháu sống tốt với nhau, sau này đừng cãi nhau nữa.”
“Vâng” Lệ Đình Tuấn lập tức trả lời.
Anh đang định bảo Vô Nhật Huy đi tìm bác sĩ, y tá đến thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, Vô Nhật Huy tự mình đẩy cửa đi
vào.
“Sao thế?” Lê Đình Tuấn liếc nhìn anh ta, hạ giọng hỏi.
“Lúc nãy khi ông cụ phát bệnh, Đường Nguyên Khiết Đan đã gọi điện thoại cho Đường Minh Kỷ, bác sĩ Đông y trước đây châm cứu cho ông cụ đã đến rồi, bây giờ đang ở bên ngoài” Vô Nhật Huy đi đến bên cạnh anh, nhẹ giọng đáp.
Lệ Đình Tuấn mặt không biến sắc liếc nhìn bên ngoài cửa. Cố Dương Hàn cũng đang ở bên ngoài.
Nhưng vì có Kiều Tứ Văn ở đây nên Lê Đình Tuấn không nổi giận.
Ngừng một lát, anh bình tĩnh nói: “Mời vào đi”
“Vâng”
Kiều Phương Hạ nhìn thấy sự thúc của Mặc Hàn Bảo đi vào, cũng nhìn thấy Cố Dương Hàn đang đứng ở bên ngoài.
Vừa nãy Đường Nguyên Khiết Đan đã nói quá nghiêm trọng, nói ông cụ đã nôn ra rất nhiều máu, gần như sắp ngất đi, Cố Dương Hàn chỉ sợ không đến kịp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!