“Ông nên phát hiện ra và hỏi nó sớm hơn mới phải, nếu như biết được sớm hơn chút có lẽ sẽ không xảy ra chuyện như vậy?”
Khi Kiều Phương Hạ nghe Phó Viễn Hạo nói vậy thì cô ngây người một chút.
Đình Trung đã gặp qua An Dương? Là khi nào?
Cô ngây ra một lúc, bỗng nhiên nhớ lại sự khác thường trước đó của Đình Trung, dường như là hơn một tháng trước, Đình Trung bắt đầu nhiều lần nhắc đến muốn có em gái.
Vậy cũng có nghĩa là hơn một tháng trước Đình Trung đã gặp An Dương?
Nhưng mà Kiều Phương Hạ chỉ gặp An Dương một lần vào một hai tháng trước, cho nên hôm đó đúng lúc đã bị Đình Trung bắt gặp?
Phó Viễn Hạo và cô nhìn nhau, lại nói: “Tuy rằng thằng bé Đình Trung này nói chậm nhưng trong lòng nó hiểu rõ hơn bất cứ ai, thật ra là nó ghen tị nhưng lại không dám nói ra, sợ cháu cảm thấy nó không hiểu chuyện, cũng không thể trách trẻ con hết được”
Ngay lúc này Phó Viễn Hạo nhắc đến Đình Trung, thật ra là muốn trong lòng
Kiều Phương Hạ cảm thấy dễ chịu hơn. Tuy rằng thai đã không còn, nhưng may là còn có Đình Trung ở đây.
Ông ấy suy nghĩ rồi nhỏ giọng nói: “Ông ngoại là một người đàn ông thô lỗ, mấy chục năm nay đều giao thiệp với mấy ông lớn bọn họ, cũng không biết nói lời an ủi như thế nào. Nhưng mà Phương Hạ này, tụi cháu còn trẻ, thời gian còn dài đúng không?”.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!